Tuesday, February 3, 2009

Truyền Đơn

Hàng Trăm Tờ Truyền Đơn Đang Lưu Hành Công Khai Ở Hà Nội.


Ngày 20 tháng 2 năm 2009 – Hàng trăm tờ giấy bạc có nội dung phản đối đảng CSVN nhu nhược, bán đất, nhượng biển và cho Trung Quốc khai thác Bô-Xít (Bauxite) ở Tây Nguyên, đã và đang lưu hành công khai ở Hà Nội.

Theo thông tin chúng tôi ghi nhận, những tờ giấy bạc loại 1000, 2000, 5000 và 20,000 đồng Việt Nam đã được sinh viên rải tại một số chổ mua bán, chợ, các Ký Túc Xá và Trường Đại Học trong nhiều ngày qua. Hiện nay công an và an ninh đang ráo riết truy lùng các nổ lực chống đối này. Các loại giấy bạc đều có nội dung giống nhau:

- Đả đảo bọn bán nước trong nội bộ đảng CSVN đã bán Thác Bản Giốc, Ải Nam Quan, Hoàng Sa, Trường Sa.....!
- Đả đảo đem giặc về khai thác Bô-Xít ở Tây Nguyên

Bên cạnh sự kiện Trung Quốc chiếm đóng Trường Sa và Hoàng Sa, đang liên tục xâm phạm chủ quyền của Việt Nam. Mới đây, đảng CSVN lại cho Trung Quốc vào Tây Nguyên khai thác Bô-xít (Bauxite). Hành động này sẽ gây ra thảm họa cho dân tộc vì hậu quả của việc tàn phá mội trường và tạo điều kiện cho Trung Quốc xâm lược Việt Nam theo sách lược “tầm ăn dâu”.

Phóng viên chúng tôi được biết, vừa qua tại trường Đại Học Khoa Tự Nhiên ở Linh Trung, Thủ Đức, nhiều sinh viên đã chuyền tay nhau xem tờ truyền đơn có nội dung phản đối đảng CSVN đã "bán đất, nhượng biển" cho Trung Quốc. Đây là tờ truyền đơn đã được Đảng DCND rải tại Thủ Đức, Biên Hoà và Nha Trang ngày 6 tháng 2. Vì hành động này, nhiều sinh viên đã bị công an bắt đi làm việc, riêng sinh viên nhặt tờ trường đơn đã bị nhà trường đình chỉ học tập, đang bị công an điều tra và truy bức vì họ không tin anh ấy chỉ nhặt được một tờ truyền đơn.


Truyền đơn rải ở Thủ Đức, Biên Hòa và Nha Trang ngày 6 tháng 2 năm 2009

Cách đây hai tuần, tại Sài Gòn, trên khúc đường Nguyễn Thượng Hiền cũng đã xảy ra sự kiện rải truyền đơn ngay giữa ban ngày. Người rải còn trẻ, có thể là sinh viên, đã bị công an bắt khi anh vừa rải xong. Nội dung tờ truyền đơn và Tổ chức liên hệ đến vụ rải truyền đơn này chúng tôi chưa có thông tin.

Hiện nay đã có nhiều sự chống đối, rất mạnh mẽ và lan rộng, từ trong bộ nội bộ đảng CSVN cho đến tầng lớp nhân dân, giới trí thức, thanh niên và sinh viên học sinh. Vì quyền lợi chính trị, đảng CSVN đã phản bội lại chủ quyền và lợi ích của dân tộc. Đảng CSVN phải hoàn toàn chịu trách nhiệm trước lịch sử về những hành động của họ.

Phóng viên Đảng DCND – Việt Nam

6 comments:

  1. Khối 8406 Chỉ Là Một Tổ Chức Bịp Bợm

    Kính thưa quý vị, hiện nay một số người dân ngây thơ vẫn cứ tưởng Khối 8406 là "Anh Hùng" và Khối sẽ trở nên một huyền thoại như chàng Từ Hải cứu nàng Kiều ra khỏi chốn lầu xanh. Cho nên, họ vẫn thấp thỏm ngồi gặm khoai lang, uống nước lã và ... hy vọng đợi chờ. Nhờ vậy, những tên Cơ Hội Chủ Nghĩa, Cò Mồi Chính Trị vẫn nhân danh Khối này để ... mua bán đổi chác, kiếm lời! Chắc quý vị sẽ thắc mắc, hỏi rằng, AI mua bán AI, mua bán CÁI GÌ và đổi chác VỚI AI?

    Xin thưa:
    -Mua bán xương máu của 85 triệu dân Việt trong và ngoài nước, mua bán tài nguyên và cả đất nước Việt Nam.
    -Kẻ mua bán chính là Đảng Việt Gian Cộng Sản và bọn cò mồi chính trị Khối 8406, cùng các quan thầy Nga Xô, Tàu Cộng, và toàn bộ những Thế Lực Chính Trị, những Tập Đoàn Tư Bản cá mập ngoại quốc.

    Bạn lại hỏi:
    - Ủa sao lạ quá? Khối 8406 đấu tranh cho toàn dân Việt mà?

    Xin thưa:
    -Những người đấu tranh chân chính như linh mục Nguyễn Văn Lý, luật sư Nguyễn Văn Ðài, luật sư Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Phong, Nguyễn Bình Thanh, Hoàng Thị Anh Ðào, Lê Thị Lệ Hằng đã bị giặc cộng bắt bỏ tù, không biết đến bao giờ mới được phóng thích. Còn những kẻ đang nắm Ban Ðiều Hành Lâm Thời Khối 8406 như:
    -Ðỗ Nam Hải, Trần Anh Kim, Phan Văn Lợi, Nguyễn Chính Kết đều chỉ là những tên cò mồi chính trị, đấu tranh cuội, do Băng Đảng Cướp Việt Tân trực tiếp điều khiển! Theo thống kê của Khối 8406, đăng trên trang nhà trên internet, đã có một số người ghi danh, tham gia vào tổ chức, bao gồm:
    *463 người trong nước.
    *170 nhà đấu tranh dân chủ tại hải ngoại (gồm nhiều nước).
    *920 người tại Canada (do tên việt gian Lâm Thu Vân tại Montreal tổ chức ghi danh).
    *2176 người ghi danh qua tờ báo điện tử Ðàn Chim Việt (gồm nhiều nước).
    *84 người ghi danh tại Nhật.

    Một Vài Nét Về Các Con Rối Chính Trị Thuộc Khối 8406.

    1. "Kỹ sư" Ðỗ Nam Hải:
    Con thò lò chính trị, con rối, con cờ của Đảng Cướp Việt Tân. Ðấu tranh cuội, đấu tranh dỏm. Những vụ hắn bị công an bắt bớ, mời lên "Làm Việc", tịch thu máy vi tính, chỉ là những màn kịch rất rẻ tiền nhằm lừa bịp thế giới, làm cho thế giới tưởng rằng Việt Nam đang có "Đối Lập"! Nếu Hải là người đấu tranh thật thì ắt đã bị ngồi tù như cha Lý và Lê Thị Công Nhân rồi! Không những không bị tù, Hải còn được tự do đi lại liên tục suốt từ nam ra bắc và đi bằng máy bay! Hải bỏ việc làm ở ngân hàng để hoạt động chính trị thì tiền ở đâu mà đi "Du Lịch" sang như thế, nếu không phải là tiền của Việt Cộng và Việt Tân chi trả? Ðang hoạt động chính trị thì Hải lại tuyên bố ngưng vì "Chữ Hiếu", phải ở nhà Chăm Sóc Mẹ Già, rồi lại tiếp tục hoạt động!

    2. Cựu Trung tá Việt Cộng Trần Anh Kim và nhà Dân Chủ Thịt Chó Nguyễn Khắc Toàn cùng một lý luận:
    Cuộc chiến tranh giữa hai miền Nam Bắc là cuộc chiến tranh "Ý Thức Hệ", huynh đệ tương tàn, nồi da xáo thịt! Tất cả chúng ta đều là anh em, từ những thằng tỷ phú đô la cũng như những kẻ đang chết đói, tất cả đều là "anh em"!!! Hãy xóa bỏ hận thù, quên đi quá khứ, cùng hướng về tương lai, hòa hợp hòa giải để xây dựng đất nước!

    3. "Linh mục" Phan Văn Lợi:
    Con Quạ Đen Đeo Thánh Giá. Y đã từng phát biểu rằng trong số những Đảng Viên Cộng Sản, cũng có những người tốt. Chúng ta cần kiên nhẫn chờ đợi một Goóc Ba Chớp hay Yeltsin trong Đảng Cộng Sản ra cứu nước!

    4. Nguyễn Chính Kết:
    Ðại diện của Khối 8406 tại Hải Ngoại. Việc ông Kết cùng đứa con gái đi lén sang Mỹ mà bọn công an cộng sản không hề hay biết, cho đến nay vẫn còn là một dấu hỏi. Theo lời ông kể thì chuyến đi của ông tuyệt đối bí mật nhưng khi máy bay gần đến phi trường San Francisco thì phóng viên Huỳnh Lương Thiện "Tình Cờ" biết (?), phóng xe ra phi trường để đón ông!
    Ông Kết đã đi nhiều nơi tại Mỹ và Canada để thuyết trình và đi chữa bệnh tại Canada. Tổ chức nào đã tài trợ cho những hoạt động nêu trên của ông, nếu không phải là Băng Đảng Việt Tân? Ông Kết đã tuyên bố nhất định sẽ trở về nước nhưng sao bây giờ lại xin ở lại để tỵ nạn chính trị?
    Mới đây ông Kết lại "Bật Mí" thêm: Ông không thể trở về Việt Nam vì có những người trong Khối 8406 muốn đẩy ông ra hải ngoại để họ thao túng tổ chức và đồng thời họ mượn tay cộng đồng người Việt tại hải ngoại để đốt cháy ông!

    5. Trần Khuê và Nguyễn Ðan Quế:
    Ngày 4 tháng 7 năm 2005, nhân dịp lễ Quốc Khánh nước Mỹ, tòa Tổng lãnh sự Mỹ tại Sài Gòn đã mời một số nhân vật "Đối Kháng" đến dự tiệc. Các nhân vật được mời gồm có: Linh mục Chân Tín, cụ Trần Hữu Duyên (Phật giáo Hòa Hảo), Phương Nam Ðỗ Nam Hải, Nguyễn Ðan Quế và Trần Khuê.
    Nếu chúng ta nhìn kỹ tấm hình chụp thì sẽ thấy trên ngực áo của mỗi nhà "Đối Kháng" đều có đeo một huy hiệu nhỏ, in hình Lá Cờ Máu! Chỉ có những kẻ chấp nhận đi làm tay sai cho giặc mới chấp nhận đeo cờ của giặc trên ngực áo. Nội một điểm này thôi là chúng ta có thể đánh giá tư cách của bọn này rồi!
    Trước đây, ai cũng phải phong cho tên bồi bút Tố Hữu là "vua thổi ống đu đủ" vì hắn đã "thổi" cho "Bác" Hồ, Bác Mao, Bác Lê Nin, Bác Stalin lên tới Trời Xanh. Có thể nói hắn còn tận tụy hơn cả một con chó hết lòng hết dạ trung thành với chủ, sẵn sàng ăn cứt người chủ bất cứ lúc nào. Nhưng bước sang thế kỷ thứ 21 thì ngôi vị "Thiên hạ đệ nhất ống đu đủ" của Tố Hữu đã bị lung lay: Hắn đã bị Trần Khuê qua mặt cái vù. Khuê đã nhanh chóng trở thành "Vua Thổi Kèn" (Cock-Sucker) khi hắn thổi tên Hồ Tặc lên thành "Thánh Hồ", ngang với Vua Hùng dựng nước!!!
    Muốn biết rõ thì quý vị có thể tìm đọc "Đại" tác phẩm "Ðối Thoại Năm 2000" của Trần Khuê, đăng trên trang nhà của Hưng Việt!

    6. "Luật sư" Bùi Kim Thành:
    Bị "điên"(?) và từng bị Giặc Cộng nhốt trong Nhà Thương Điên. Ðược Việt Gian Cộng Sản cho sang Mỹ tỵ nạn "Chính Trị". Con Cờ, Con Bài, Con Rối của Đảng Cướp Việt Tân. Cái Bằng "Luật Sư" của Bà Thành cần phải được xét lại vì viết một câu văn tiếng Việt không nên hồn thì làm luật sư thế đếch nào được? Có lẽ nhân vật này cũng tựa như nhân vật Nguyễn Thanh Nga "Ðóa Hồng Gai", có cái "Bèng Tú Từa Hưa"!

    Ðòn Hỏa Mù Của Khối 8406.

    Mới đây ngày 12 tháng 2 năm 2009, Khối 8406 đã công bố bản "Tuyên Bố 9 Điểm Về Tình Hình Việt Nam Hiện Nay", đăng trên báo điện tử ViêtNam Exodus. Ðây lại là đòn hỏa mù, phá thối của nhóm "Tứ Nhân Bang" Hải-Kim-Lợi-Kết, nhằm đánh lạc hướng đấu tranh của chúng ta, lôi kéo chúng ta chú ý vào mặt trận giả mà quên đi những mục tiêu quan trọng cần phải đánh. Chín Điểm Tuyên Bố của Bốn Thằng Lưu Manh Hải-Kim-Lợi-Kết là Chín Điểm Ngu Xuẩn và hết sức phản động. Tuy nhiên, trong phạm vi bài viết này chúng tôi chỉ tóm tắt, nói lướt qua. Nếu chúng ta chúi đầu vào phân tích là trúng kế "distraction" của bọn chúng!

    Nói tóm tắt, Chín Điểm của bọn chúng, bao gồm:
    -Xin-cho ... Hiến Pháp Mới, xin-cho công bố bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền trên truyền thông cho toàn dân được biết! (đây là trọng điểm đấu tranh trong năm 2009, trò hề diễu cợt trên sự đau khổ của người dân!).
    -Kiện Việt Gian Cộng Sản ra trước Liên Hiệp Quốc về những vi phạm nhân quyền! (Con Kiến Mà Kiện Củ Khoai và Tết Maróc!).
    -Lên án 15 thằng trong Bộ chính trị! (chỉ có 15 thằng này là có tội với đất nước mà thôi!).
    -Lên án Công Hàm Bán Nước do Phạm Văn Ðồng ký năm 1958 (lo những chuyện ruồi bu mà không chịu thấy dân đang đói phải đi ăn cướp gà chết vì bệnh!).
    -Kêu gọi thế giới giúp bọn Việt Gian Cộng Sản về mọi mặt!!! (bộ mặt chó đẻ, tay sai, cò mồi chính trị của mấy thằng điếm ma cô đang lãnh đạo Khối 8406 nằm ở điểm này!).
    -Lên án cuộc thảm sát tại Thiên An Môn năm 1989! (diễu cợt ngu xuẩn và ruồi bu!).
    -Kêu gọi Việt Kiều hãy VỀ NƯỚC để giúp người dân đấu tranh cho dân chủ! (một hình thức kêu gọi về Việt Nam Đi Du Lịch!).

    Thái Ðộ Của Chúng Ta Ðối Với Những Nhà Ðấu Tranh Ở Trong Nước.

    Trong số những người đấu tranh, chắc chắn phải có những người đấu tranh thật sự. Tuy nhiên, thành phần cò mồi và đấu tranh cuội rất nhiều, khoảng 90%. Chúng ta nên có thái độ dè dặt, không nên quá vội vã "Phong Thánh" cho bất cứ một nhân vật nào.

    -Ví dụ như trường hợp cô luật sư Lê Thị Công Nhân. Chúng ta ghi nhận sự đấu tranh của cô là can đảm và đáng khâm phục. Tuy nhiên, có một số phóng viên ở hải ngoại đã vội vàng "Phong Thánh" cho cô ta, ví cô ta như những vị anh hùng dân tộc Hai Bà Trưng, Bà Triệu!

    -Ông Ðào Văn Bình, cựu trung tá VNCH đã vội vàng "Phong Thánh" cho tên đấu tranh cuội Trần Anh Kim, ví tên này như danh tướng Trần Bình Trọng đời nhà Trần! Ông Bình đã "thổi kèn" những câu như sau:
    -Chúng tôi kính cẩn nghiêng mình kính phục cựu Trung tá Trần Anh Kim!
    -Chúng ta cùng là anh em, cùng quê ở Thái Bình mà huynh đệ tương tàn, nồi da xáo thịt; cùng là Trung tá mà đánh nhau trong cuộc chiến!

    Bài viết của ông Bình đăng trên báo điện tử VietNam Review của Đảng Cướp Việt Tân!

    -Tên Bằng Phong Ðặng Văn Âu (đàn em Đổ Bô cho Nguyễn Cao Kỳ) đã nói chuyện với cựu Đại tá Việt Cộng Vũ Cao Quận qua điện thoại rồi cả hai cùng khóc trên điện thoại vì chợt nhận thức ra được sự vô lý của cuộc chiến tranh ý thức hệ, nồi da xáo thịt, huynh đệ tương tàn!

    Cái trò hề "Huynh Đệ Tương Tàn" đã được một số tên cò mồi, tay sai của Việt Gian Cộng Sản diễn kịch nhưng đã trở thành những trò diễu dở. Ðây cũng là "Học Thuyết" của tên Nguyễn Cao Kỳ, giải thích lý do vì sao hắn đã về Việt Nam để đi Bưng Bô cho Việt Cộng!

    Tầm vóc của những vị anh hùng dân tộc rất là vĩ đại và có thể nói là duy nhất, không thể có bất cứ một nhân vật nào trong thời đại ngày nay xứng đáng để so sánh. Những phong trào đấu tranh đang tiến hành và bọn giặc vẫn còn ngồi đó cai trị đất nước ta. Ðã đánh đuổi được bọn giặc chưa mà đã vội vàng đem "Phong Thánh" những người đấu tranh?

    Kết Luận.

    Khối 8406 ngày nay đã biến thành hang ổ của bọn cướp, dày đặc những tên cướp do bọn Việt Gian Cộng Sản và Việt Tân cài vào. Những người chân chính, linh hồn của Khối đã bị bỏ tù, và có thể nói là Khối đã chết yểu. Những cuộc phát động đấu tranh của Khối như chiến dịch "Tã Trắng Thắng Cờ Hồng", kêu gọi mọi người khi ra đường nên mặc áo trắng, đã biến thành trò hề. Kế hoạch kêu gọi toàn dân ra đường Đua Xe Gắn Máy để làm sụp đổ Chế Độ Cộng Sản cũng đã biến thành trò hề, không ai hưởng ứng.

    Nội một điểm Khối 8406 được tờ báo điện tử Ðàn Chim Việt tích cực quảng cáo và dụ dỗ được mấy ngàn người ghi danh thì chúng ta có thể nhận thức được vấn đề. Ðàn Chim Việt chính là cái Ổ Rắn Độc của Việt Cộng tại hải ngoại, bao gồm những tên trùm Cộng Sản sừng sỏ nhất, điếm ma cô nhất như Bùi Tín và Vũ Thư Hiên trực tiếp lãnh đạo. Do đó, chúng ta có thể nói rằng Khối 8406 chính là con đẻ của Đảng Việt Gian Cộng Sản. Những người ngây thơ tham gia vào Khối đã bị lợi dụng. Cái ban lãnh đạo gồm bốn tên lưu manh, cò mồi chính trị như Ðỗ Nam Hải, Trần Anh Kim, Phan Văn Lợi, Nguyễn Chính Kết đã lợi dụng những thành viên ngây thơ, lợi dụng người dân khờ khạo để đánh bóng cho cái chế độ Việt Gian Cộng Sản, làm cho thế giới cứ tưởng rằng Việt Nam đang có dân chủ, đang có sự đối lập chính trị ở trong nước!!!

    Xin đồng bào hãy thức tỉnh và tẩy chay Khối 8406. Những ai đã lỡ ghi danh tham gia thì hãy rút tên, đừng để bọn lưu manh lợi dụng tên tuổi của mình để làm những điều bất chính!

    Trần Thanh - 13/2/2009

    ReplyDelete
  2. Giấc Mơ Và Sức Mạnh

    Giấc Mơ Mỹ Đã Trở Thành Hiện Thực.
    “Nếu có ai đó vẫn đôi chút hoài nghi, không tin nước Mỹ là xứ sở của những điều không thể, không tin giấc mơ của lớp cha anh lập quốc vẫn tồn tại trong nước Mỹ thời nay, hay vẫn nghi ngờ về sức mạnh của Nền Dân Chủ Mỹ, thì câu trả lời dành cho quý vị chính là đêm nay”.
    Đó là câu trích dẫn đầu tiên trong bài phát biểu mừng thắng lợi trong cuộc bầu cử của vị Tổng Thống da mầu đồng thời có tuổi đời trẻ nhất trong lịch sử bầu cử Tổng Thống Mỹ.
    Lời phát biểu này sẽ là lời khẳng định bất hủ bởi đã thể hiện được hai điều cơ bản nhất, đó là ước mơ về một đất nước văn minh, công bằng tự do, bác ái và hạnh phúc nhất mà các vị tiền bối lập quốc Hoa Kỳ đã hằng mơ ước, thì hôm nay đây nước Mỹ đã thực hiện được giấc mơ đó. Bất kỳ ai! Không phân biệt màu da, chủng tộc, không phân biệt đảng cấp giới tính v.v…. Cũng có thể được nhân dân lựa chọn vào vị trí xứng đáng nhất, danh giá nhất đó Tổng Thống nước Mỹ.
    Sự lựa chọn đó không ai khác chính là nhân dân và chỉ có nhân dân mới là người lựa chọn sáng suốt nhất mà thôi. Nhân dân là những chủ nhân đích thực của đất nước sẽ tự quyết định và có quyền quyết định để lựa chọn người đại biểu ưu tú nhất của họ. Đó chính là sức mạnh của Nền Dân Chủ Mỹ.
    Nếu ai nghi ngờ và toan tính đi ngược lại nguyện vọng của nhân dân thì sẽ nhận được sự bất an trong từng giấc ngủ. Nếu ai đó dùng quyền lực để khuất phục nhân dân, thì một là sẽ nhận được sự phản kháng, hai là sẽ nhận được sự thờ ơ vô cảm.
    Đồng thời đây cũng là câu trả lời cho thế giới, những ai còn hiểu sai lệch về Nền Dân Chủ Mỹ, rằng ở nước Mỹ điều gì cũng có thể, nếu bạn muốn thì sẽ được toại nguyện. Hôm nay bạn chỉ là đứa trẻ da màu ở một vùng miền tây xa xôi hẻo lánh .… Nhưng nếu bạn muốn trở thành Tổng Thống của nước Mỹ, thì OK! Điều đó chỉ còn tuỳ thuộc vào chính bạn! Miễn là bạn phải làm sao biến mơ ước đó thành sự thực, nhân dân luôn giang rộng cánh tay chờ đón bạn … tạo cơ hội cho bất cứ ai biết chiếm được lòng tin của họ. Dân chủ là thế đó!
    Thông qua cuộc bầu cử này và lời phát biểu của vị Tổng Thống tương lai, nưóc Mỹ đã chứng minh cho thế giới một nước Mỹ kiêu hãnh và mạnh mẽ nhưng cũng rất bình dị chan hoà, thân thiện và cởi mở, chứ không như ai đó những kẻ hiếu chiến, vụ lợi vẫn thường cố tình rao giảng vẽ lên cho thế giới một con ngáo ộp Mỹ hùng cường, hiếu chiến, ngạo mạn và đại diện cho cái ác nhằm che đậy cho mưu đồ của những thế lực đen tối.
    Chỉ Có Hoa Kỳ Mới Tạo Lên Những Điều Kỳ Diệu, Con Người Kỳ Diệu.
    Đêm nay ngày 4/11/2008 sẽ đi vào lịch sử nước Mỹ và lịch sử của nhân loại về huyền thoại của một con người bình dị nhưng vĩ đại nhất. Chỉ cách đây chưa đầy bốn năm thôi .… Mấy ai có thể nghĩ rằng một người Mỹ Gốc Phi không phải là tầng lớp vinh gia thế phiệt, không có cội nguồn gốc gác oanh liệt như những dòng họ truyền thống của nước Mỹ ... và ông thực sự là đại diện của tầng lớp bình dân, dân nghèo.
    Sự bình dị của ông được toát lên cả trong lời chia sẽ, cả cách thể hiện cùng với những người thân thưong, một gia đình nhỏ ấm cúng của ông.
    Không màu mè khoa trương khách sáo, ông đã đi thẳng vào các vấn đề thiết thực nhất. Trước hết là lời khẳng định của ông với mọi người về sức mạnh Dân Chủ Mỹ là lời dung hoà, tôn vinh giá trị và cách ứng xử Mỹ về các mối quan hệ trong cuộc bầu cử vừa qua giữa kẻ thắng người thua, là lời tri ân những người đã giúp ông giành chiến thắng, tri ân nhân dân đã sáng suốt và tin tưởng ông. Nhưng lời nói cử chỉ của vi tân Tổng Thống đã đi vào lòng người như một giấc mơ đẹp.
    Bài phát biểu của vị Tổng Thống Hoa Kỳ vừa đắc nhiệm và trước đó chúng ta cũng được chiêm ngưỡng bài phát biểu chúc mừng đối thủ của Thượng Nghị Sĩ Mc Cain chúng ta hiểu tại sao nước Mỹ là vô địch.
    Phải! Chỉ có nước Mỹ mới sản sinh ra những con người như thế. Chỉ có nước Mỹ mới có sự lựa chọn ra những người con tiêu biểu như thế! Chúng ta hiểu được sức mạnh của nước Mỹ bao nhiêu thì chúng ta hiểu do đâu mà nước Mỹ mạnh! Đó chính là sức mạnh của Nền Dân Chủ Kiểu Mẫu Hoa Kỳ.
    Môi trường dân chủ chính là điều kiện sống tốt nhất, là nơi nảy mầm cho những giá trị tích cực nhất, đồng thời nó cũng triệt tiêu những rào cản có tác động xấu, làm châm quá trình phát triển chung của xã hội.
    Môi trường dân chủ là vườn ươm tố nhất những nhân tố thúc đẩy quá trình tiến hoá và phát triển của nhân loại. Môi trường dân chủ sẽ là sự lựa chọn khắc nghiệt nhất, nhưng cũng rất công bằng và vô tư.
    Nền Dân Chủ Hoa Kỳ Được Khởi Nguồn Từ Những Tư Tưởng Lớn.
    Sự khởi đầu tốt đẹp thường mang đến cho mọi người nhiều điều tốt đẹp. Giá trị truyền thống cũng vậy, nó được kế thừa từ quá khứ để lại. May mắn thay, trong buổi đầu dựng nước, Hoa Kỳ đã sản sinh ra những tư tưởng lớn, những con nười bình dị nhưng tư tưởng của họ thật là vĩ đại.
    Chúng ta thử hình dung, nếu khi đó George Washington tham quyền cố vị chiếm đoạt quyền lực để tự phong cho mình Ngôi Vị Hoàng Đế như bao kẻ tầm thường khác, hoặc giả lúc đó ông nghe theo lời của những kẻ thân cận tự phong cho mình chức Đại Tổng Thống suốt đời … thì ngày nay nước Mỹ sẽ ra sao? Nếu Thomas Jefferson không soạn ra Bản Tuyên Ngôn bất hủ và Abraham Lincoln không có những hành động cương quyết và dũng cảm để xoá bỏ chế độ nô lệ thì ngày nay nước Mỹ sẽ ở mức thang nào?
    Nước Mỹ đã may mắn được kế thừa những tinh hoa từ nền tảng bền vững mà những nhà lập quốc Hoa Kỳ để lại, tên tuổi của họ xứng đáng gắn liền vơi lịch sử nước Mỹ, hình ảnh của họ đựoc tạc trên vách núi Rushmore (South Dakota) hùng vĩ, mãi mãi sẽ là biểu tượng để muôn đời sau chiêm ngưỡng và biết ơn.
    Từ những giá trị có tính lịch sử được xây dựng trên nền tảng dân chủ, nước Mỹ đã không ngừng phát huy giá trị và sức mạnh dân, không ngừng cải thiện, điều chỉnh thay đổi để ngày càng hoàn thiện hơn.
    Với một quốc gia là hình ảnh của thế giới thu nhỏ, ở đó giá trị con người được xác lập trên sự công bằng, bình đẳng và bác ái và ngày cảng được khẳng định một cách thuyết phục, nước Mỹ đã chứng minh cho thế giới biết được sức mạnh nằm ở chính mỗi con người. Có điều kiện và được phát huy một cách tối đa, mỗi cá thế đó sẽ kết tụ lên được sức mạnh tổng hợp và vô địch. Nếu tìm ra đúng con đường thích hợp nhất.
    Hơn 232 năm xây dựng và phát triển, nước Mỹ xứng đáng là cái nôi của nền dân chủ mẫu mực, Giá trị Dân Chủ Hoa Kỳ đã vượt qua những thử thách nghiệt ngã nhất của thời đại, tự lột xác để khẳng định mình mà họ đã nhân rộng giá trị dân cbủ đó trên toàn thế giới.
    Hoa Kỳ Xứng Đáng Với Vai Trò Đi Tiên Phong Dân Chủ Mà Sứ Mạng Lịch Sử Giao Phó.
    Trong vai trò trọng trách lãnh vác sứ mạng cao cả mà lịch sử đã giao phó, nước Mỹ đã ý thức được rằng muốn bảo vệ thành công nền dân chủ của mình, thì giá trị đó không chỉ được thực thi trong biên giới Hoa Kỳ mà còn cần nhân rộng ra trên khắp thế giới. Biên giới dân chủ sẽ phủ kín toàn cầu, có nghĩa là đem đến cho loài người mục đích chung, giá trị chung về dân chủ về tự do, về ấm no hạnh phúc. Đó chính cách bảo vệ nước Mỹ tốt nhất.
    Ngày nay, những giá trị mà nước Mỹ đã đem lại cho thế giới là không thể phủ nhận, vai trò và ảnh hưởng của nước Mỹ đã có tác đông tích cực vô cùng quan trọng. Khắp nơi trên trái đất anh hưởng của Nền Dân Chủ Hoa Kỳ đã đem lại sự đổi thay kỳ diệu cho những quốc gia nào chấp nhận và áp dụng mô hình đó. Một nước Nhật chỉ sau hơn 20 năm đã vươn lên thành cường quốc kinh tế cũng chính là áp dụng mô hình dân chủ kiểu mẫu Hoa Kỳ. Một nước Hàn Quốc mới chỉ cách đây hơn 40 năm còn đang đắm chìm trong lạc hậu nghèo đói và chiến tranh, thì nay họ xứng đáng trở thành Con Rồng Châu Á và phía bên kia Vĩ Tuyến 38, môt nửa dân tộc Triều Tiên vẫn đắm chìm trong đói nghèo, khổ đau và bị áp bức.
    Một Quốc Đảo Đài Loan chỉ cách đại lục một eo biển, nhưng với tinh thần dân chủ, họ đã trở thành cường quốc vững chắc. Vững chắc về lòng dân, vững chắc về kinh tế để sẵn sàng đối đầu với bất cứ thế lực nào.
    Nếu nước Mỹ là tên Đế Quốc Đầu Sỏ, là tên Sen Đầm Quốc Tế, thì có lẽ Nhật Bản, Hàn Quốc đã trở thành bang thứ 55, 56 của nước Mỹ rồi. Biến Thù Thành Bạn và mục tiêu duy nhất của nước Mỹ là đem lại tự do bác ái cho con người, đã biến nước Nhật Tù Binh, kẻ thù tàn khốc trong quá khứ thành một đồng minh trung thành nhất bởi sự vô tư của nước Mỹ.
    Nếu nước Mỹ bị thao túng bởi những tập đoàn, nhưng tờ-rot thì biên giới nước Mỹ đã kéo dài đến tận Trung Đông. Một nước Mỹ thèm khát dầu lửa thì với họ Co-oét là miếng mồi béo bở trong Cuộc Chiến Trung Đông 1994 năm xưa rồi.
    Nếu nước Mỹ mang tư tưởng giữa “ai thắng ai” để ăn thua, thì nước Nga hôm nay không còn là nước Nga nữa, bởi có cơ hội nào bằng khi nước Nga Xô viết sụp đổ, Chủ Nghĩa Cộng Sản tan thành mây khói và khi ấy hơn 100 ngàn nhà khoa học Nga dưới thời Boris Yeltsin đã trở thành công dân Mỹ mất rồi. Nhưng nước Mỹ đã không hành xử như vậy, nước Mỹ đã trợ cấp lương cho các nhà khoa học Nga như với tinh thần hiệp sĩ, cũng như năm xưa nước Mỹ đã trợ giúp tới 160 tỉ USD cho các nước sau thế chiến II bị kiệt quệ, kể cả các quốc gia ngày hôm qua còn là kẻ thù.
    Một sự giúp đỡ vô tư bình đẳng và cùng có lợi, đó chính là cách ứng xử của nước Mỹ. Nước Mỹ đã thể hiện điều đó với bất cứ ai, bất cứ dân tộc nào cũng nhận được sự dối xử thân thiện như thế. Nếu ai còn nghi ngờ thì lịch sử và hiện tại đã chứng minh điều đó.
    Vậy đó! Ở nước Mỹ chỉ một thế lực duy nhất đó là nhân dân! Nhân dân luôn đi theo con đường chính nghĩa và nước Mỹ biết mình cần phải làm gì!
    Tạo lên một thế giới chan hoà thân thiện, một thế giới không có bao lực giết chóc và chiến tranh là ước mơ và cũng chính mục tiêu của nước Mỹ. Trong quá trình thực hiện sứ mạng của mình, bên cách những quốc gia dân chủ là đồng minh của nước Mỹ về quan điểm và giá trị chung. Nước Mỹ luôn phải đối đầu với những thế lực hung hãn và sừng sỏ thủ đoạn nhất qua từng thời đại. Những thế lực đen tối vì lý do này hay lý do khác luôn coi nước Mỹ là kẻ thù số một và điên cuồng tìm cách chống lại nước Mỹ, chống lại những giá trị dân chủ kiểu mẫu của nước Mỹ.
    Các Thế Lực Đen Tối Thế Giới Và Độc Tài CSVN Đang Toan Tính Điều Gì.
    Mặc dù Chủ Nghĩa Cộng Sản và các thế lực độc tài khác bị thất bại cũng như không thể phủ nhận được giá trị dân chủ mà nước Mỹ đem lại cho thế giới. Các thế lực đen tối vẫn mưu toan tìm cách chống phá và che đậy giá trị tư tưởng dân chủ và vai trò tiên phong mà nước Mỹ đang thể hiện, hòng tìm cách trỗi dậy tư tưỏng dân tộc chỉ nghĩa hẹp hòi và ích kỷ, mưu toan làm thay đổi giá trị Dân Chủ Mỹ, để áp đặt lên đầu các dân tộc khác sự thống trị độc tài tàn bạo.
    Trước xu thế không thể đảo ngược của phong trào dân chủ thế giới ngày càng lớn mạnh, các thế lực độc tài trên toàn thế giới run sợ trước những ảnh hưởng của phong trào dân chủ mà nước Mỹ là quốc gia đi tiên phong. Họ đang tìm cách câu kết với nhau, tạo lên những liên minh ma quỉ hòng chống lại ảnh hưởng của Nền Dân Chủ Mỹ.
    Việt Nam là một điển hình có cùng âm mưu với các thế lực đen tối đó. Nhận thấy nguy cơ phong trào dân chủ và ảnh hưởng của Nền Dân Chủ Mỹ sẽ dẫn đến sự sụp đổ chế độ do họ nắm quyền trong một ngày không xa, họ luôn tìm cách ngăn cản các giá trị dân chủ do nước Mỹ đem lại, cũng như tăng cường đàn áp khống chế các cá nhân tổ chức dân chủ.
    Trong thời kỳ gần đây, đánh hơi thấy sự trỗi dậy của tư tưởng Sôvanh (Chauvinism) Nước Lớn và Chủ Nghĩa Dân Tộc hẹp hòi Nga do một số kẻ dân tộc cực đoan cầm đầu thao túng đang mưu toan trỗi dậy. Họ đã tìm cách xa lánh khỏi vòng ảnh hưởng của nước Mỹ bằng việc đột ngột ngưng các mối quan hệ đang được phát triển không cổ vũ và tuyên truyền các mối quan hệ với nước Mỹ như họ thường rêu rao cách đây ít lâu là “muốn làm bạn với tất cả các nước”.
    Những ngày gần đây dư luận không khỏi lo lắng khi theo dõi những bước phiêu lưu mới của Nhà Cầm Quyền Ba Đình, khi có những cuộc thăm viếng, nhưng cuộc hội đàm chiến lược với chính quyền Vladimir Putin và lại sử dung ngón đòn xưa là dùng bộ máy tuyên truyền nhồi sọ người dân về hình ảnh một nước Nga đồng minh chiến lược, toan tính áp đặt lên đầu nhân dân một hình thái độc tài mới tàn bạo và khắc nghiệt như thời chiến tranh lạnh.
    Trước những diễn biến, những âm mưu toan tính của Nhà Cầm Quyền CSVN, chúng ta luôn nâng cao canh giác, đề phòng nhưng toan tính, đưa dân tộc quay lại chế độ độc tài hà khắc dứoi thời chiến tranh lạnh hãy, bằng việc vạch trần những âm mưu và thủ đoạn đó, đồng thời nêu cao và cổ vũ cho ngọn cờ tự do dân chủ mà nước Mỹ đang gương cao, bằng những thông tin và tuyên truyền vận động đến cho từng người dân hiểu được giá trị của thể chế dân chủ, nhất là Nền Dân Chủ Kiểu Mẫu Hoa Kỳ. Tiến tới thực hiện công cuộc dân chủ hoá đất nước trong một ngày không xa. Nhất định đất nước ta sẽ được tự do dân chủ như nhân dân Mỹ và nhân dân thế giới.
    Tôn Vinh Nước Mỹ.
    Hôm nay đây! Những người yêu chuộng tư do và dân chủ, những người yêu quí và có cảm tình với nước Mỹ Dân Chủ, chúc mừng vị Tổng Thống mới của Hoa Kỳ và điểm lại những giá trị dân chủ mà nước Mỹ đã trải qua và đạt được, đồng thời “ăn quả nhớ kẻ trồng cây” cũng như những người chân chính trên toàn thế giới, chúng ta biết ơn nước Mỹ, biết ơn những công lao to lớn của những Nhà Lập Quốc, những nhà tư tưởng lớn của nước Mỹ đã đem đến cho chúng ta một đời sống ấm no và có nhiều ý nghĩa như ngày hôm nay.
    Trác Tuân - VN, 09/11/2008

    ReplyDelete
  3. Phải Chấm Dứt Lối Im Lặng Hèn Nhát

    Tại sao tầu Trung Quốc cố ý đụng độ tầu Mỹ ở Biển Ðông nước Việt vào cuối tuần vừa qua? Có người giải thích là giới lãnh đạo Bắc Kinh muốn thử coi ông tổng thống mới của nước Mỹ sẽ phản ứng thế nào. Có giả thuyết coi vụ gây rối xẩy ra vì ông đô đốc chỉ huy hạm đội Thái Bình Dương của Mỹ tới thăm Hà Nội. Gây ra vụ rắc rối này là bắn một mũi tên nhắm 2 con chim, Mỹ và Việt Nam.
    Năm 2001 chính quyền Trung Quốc đã từng thử trắc nghiệm cựu Tổng Thống George W. Bush một lần, ba tháng sau khi ông Bush nhậm chức. Phi cơ chiến đấu Trung Quốc đã bay sát một chiếc máy bay thám thính của Hải Quân Mỹ, phi công Mỹ phải xin phép hạ cánh khẩn cấp xuống một phi trường ở đảo Hải Nam, trong Vịnh Bắc Việt. Năm đó 24 nhân viên phi hành đoàn chỉ được thả sau 11 ngày ăn cơm Tầu, sau khi chính phủ Mỹ tỏ ý ân hận, mặc dù không chính thức xin lỗi. Từ đó, mối bang giao giữa Bắc Kinh và Washington thắm thiết suốt 8 năm trời và máy bay Trung Quốc không bao giờ lượn ép gần phi cơ thám thính của Mỹ nữa.
    Năm nay, tân Tổng Thống Mỹ Barack Obama mới tuyên thệ chưa được 7 tuần, năm chiếc tàu Trung Quốc đã vây bủa, ngăn chặn, phá đám công việc thăm dò biển của một chiếc tầu thám thính Mỹ trong Vùng Biển Quốc Tế cách đảo Hải Nam 75 dặm. Tầu Mỹ dùng vòi rồng phun nước đuổi các tầu Trung Quốc đi, nhưng các thủy thủ Trung Hoa đã cởi quần áo ngoài và tiếp tục lướt sóng xông tới. Khi tầu Impeccable báo hiệu xin mở đường để tránh đi nơi khác, vẫn còn chiếc tầu Trung Quốc chặn ngang đường, cách nhau chỉ có 8 mét. Trước khi xẩy ra vụ này, tầu Hải Quân Trung Quốc đã quấy nhiễu một tầu thăm dò đáy biển khác của Mỹ trong vùng Hoàng Hải ở phía Bắc.
    Vào cuối tuần, Bộ Quốc Phòng Mỹ ngỏ lời than phiền về những hành động bất thân thiện và nguy hiểm trên. Ðầu tuần này Bộ Ngoại Giao Trung Quốc đã đáp lại, họ tố cáo tầu Mỹ vi phạm công ước quốc tế về luật biển, xâm phạm ranh giới 200 dặm thuộc vùng kinh tế độc quyền trên biển (exclusive economic zone, EZZ) của họ. Phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao Trung Quốc nói rất mạnh, gọi hành động của tầu thủy Mỹ là “không thể chấp nhận được”.
    Công ước năm 1982 của Liên Hiệp Quốc (UNCLOS) ấn định lãnh hải của các nước là 12 hải lý, nhưng xác định mỗi nước có quyền khai thác tài nguyên trong vòng 200 hải lý, gọi là EEZ. Công ước này cho phép tầu thủy các nước được đi vào vùng kinh tế của nước khác, trong đó có quyền thám thính; nhưng không nói gì đến các tầu quân sự. Trung Quốc ký vào bản công ước này năm 1996, còn chính phủ Mỹ chưa ký, mặc dù vẫn tự nguyện tôn trọng phần lớn các quy định trong 320 điều khoản và 8 bản phụ đính trong công ước này.
    Ngày Thứ Tư, Ngoại Trưởng Dương Khiết Trì đã tới gặp Ngoại Trưởng Hillary Clinton tại Bộ Ngoại Giao Mỹ, hai bên tuyên bố sẽ cố gắng tạo không khí hòa dịu. Ông Dương Khiết Trì tuyên bố cuộc bang giao hai nước đang bắt đầu những bước tốt đẹp. Trong chuyến đi Bắc Kinh tháng trước, bà Clinton đã không lên án những vụ Trung Quốc vi phạm nhân quyền, mà nhấn mạnh vào liên hệ kinh tế, đề cao trách nhiệm chung của hai nước phải cùng giúp thế giới thoát cơn suy thoái.
    Nếu bà Clinton đã mở đường hòa hiếu như vậy thì tại sao tầu Trung Quốc lại quấy rối tàu Mỹ ở ngoài Biển Ðông nước Việt Nam? Họ có thể nhắm vào cả nước Mỹ lẫn Việt Nam.
    Ðây có thể là một hành động do giới quân nhân lãnh đạo Bộ Quốc Phòng Bắc Kinh xướng xuất, Bộ Chính Trị Cộng Sản Trung Quốc có thể biết, nhưng cũng có thể không biết trước. Ở nước nào cũng vậy, các tướng lãnh có thể gây ra những rắc rối nhỏ để cho các nhà chính trị phải biết kính nể vai trò quan trọng của họ. Giới quân sự vẫn coi là họ chịu trách nhiệm về an ninh quốc gia, một vấn đề phức tạp và nặng nề mà những người dân sự không hiểu nổi.
    Trong hành động gây rối với tầu Mỹ, giới quân sự Trung Quốc muốn thông báo cho thế giới biết rằng vùng biển Nam Hải là “Ao Nhà” của họ, đừng ai tính xía vô (cũng như người Mỹ vẫn coi Tây Bán cầu là sân sau của mình). Quan niệm Châu Mỹ là chuyện riêng của nước Mỹ sẽ được người Trung Hoa áp dụng ở miền Ðông Á Châu, đặc biệt là trong vùng biển phía Nam nơi nhiều quốc gia đang tranh chấp các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.
    Mặt khác, giới quân sự Trung Quốc cũng muốn dằn mặt nhóm cầm quyền Cộng Sản Việt Nam, cho họ biết rằng người Trung Quốc không nể nang gì Mỹ cả (bị phun nước nhưng vẫn cởi trần xông tới). Do đó, họ nhắn bảo Cộng Sản Việt Nam hãy ngưng lén lút bàn chuyện “Dan Díu” với Mỹ qua cuộc gặp gỡ đô đốc Robert Willard. Báo chí ở Việt Nam, do Đảng Cộng Sản kiểm soát, đã loan tin đô đốc Willard thảo luận hợp tác trong nhiều lãnh vực, trong đó có cả những vấn đề an ninh và quốc phòng ở Biển Ðông.
    Ðiều đáng tiếc là trước một biến cố xẩy ra trong vùng biển của nước mình, thái độ của chính quyền Cộng Sản Việt Nam quá rụt rè, có thể nói là nhu nhược. Khi được hỏi về hành động của thủ tướng Mã Lai Á bay tới thăm đảo Ðá Hoa Lau trong quần đảo Trường Sa, phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao Hà Nội chỉ nhắc lại những quy tắc đại cương như việc tôn trọng chủ quyền các nước theo luật biển và Công ước 1982, để “không làm tình thình thêm phức tạp”.
    Ðáng lẽ ra, nhân những biến cố xẩy ra giữa tàu Hải Quân Mỹ và Trung Quốc, người cầm quyền ở Việt Nam phải lợi dụng cơ hội này xác nhận lại chủ quyền của nước mình trên vùng biển xẩy ra những vụ rắc rối đó.
    Vì vụ tầu Impeccable cũng xẩy ra trong “Vùng Kinh Tế Trên Biển, EZZ” của Việt Nam, nằm trong khoảng 200 hải lý cách bờ biển nước ta ở Hoàng Sa. Trong khi Trung Quốc nhân cơ hội này xác định vùng EZZ của họ, Việt Nam không nên để lỡ cơ hội mà không nhắc lại Hoàng Sa là một quần đảo thuộc nước Việt mặc dù đã bị Trung Quốc đánh chiếm từ năm 1974.
    Khi hai quốc gia có những tranh chấp về lãnh thổ và lãnh hải, bổn phận của chính quyền là luôn luôn tìm cơ hội nhắc lại chủ quyền bất khả xâm phạm của mình trên những vùng tranh chấp đó. Nhất là khi Hải Quân Trung Quốc cố ý phô bầy cho cả thế giới biết là vùng Biển Ðông nước ta là “Ao Nhà” của họ, không cho ai xía vào, thì bất cứ chính quyền Việt Nam nào cũng phải tìm cách phản bác bản thông điệp ngấm ngầm như vậy. Thái độ im lặng của Đảng Cộng Sản Việt Nam cho thấy họ vẫn theo một đường lối ngoại giao tránh né nếu không phải là sợ sệt dối với nước Cộng Sản đàn anh phương Bắc.
    Trong một bài tham luận về vấn đề tranh chấp các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa mới được phổ biến trên mạng lưới của các cựu sinh viên Quốc Gia Hành Chánh Việt Nam Cộng Hòa, kỹ sư Trần Văn Khởi đã lên án Đảng Cộng Sản Việt Nam là nhu nhược, nếu không nói là hèn nhát, khi tránh né nêu lên vấn đề chủ quyền này.
    Một thái độ nhu nhược lộ rõ nhất là suốt hai chục năm qua Đảng Cộng Sản Việt Nam đã không công khai lên tiếng để làm cho minh bạch vụ bức thư của Phạm Văn Ðồng gửi Chu Ân Lai năm 1958. Như đã trình bày trong mục này nhiều lần, bất cứ chính quyền Việt Nam nào, bây giờ và trong tương lai, đều có thể giải thích bức thư “Oan Nghiệt” đó theo cách khác với Bắc Kinh, để bênh vực quyền lợi đất nước, bác bỏ cách giải thích của chính quyền Trung Quốc.
    Như chúng ta đã biết, vào Tháng Chín năm 1958, chính phủ Trung Quốc đưa ra bản tuyên bố về hải phận 12 hải lý của họ. Tuy bản tuyên bố này nhắm vào việc xác định chủ quyền của Trung Quốc trên các đảo Ðài Loan, Bành Hồ, Kim Môn, Mã Tổ, vân vân, nhưng trong đoạn số 4 có nhắc tới các quần đảo Ðông Sa, Tây Sa (tức Hoàng Sa của nước ta), Nam Sa (tức Trường Sa). Lúc đó, vì đang phải xin Trung Quốc giúp xâm chiếm miền Nam Việt Nam, Hồ Chí Minh và Đảng Cộng Sản đã dại dột cho ông Phạm Văn Ðồng viết lá thư công khai tán thành bản tuyên bố của chính phủ Trung Quốc. Từ đó tới nay, Bắc Kinh đã vin vào lá thư đó để coi là Cộng Sản Việt Nam đã hoàn toàn chấp nhận chủ quyền của họ trên các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.
    Nhưng, như kỹ sư Trần Văn Khởi giải thích, người Việt Nam có thể giải thích cách khác, nói rằng lá thư Phạm Văn Ðồng chỉ công nhận quan điểm lãnh hải 12 cây số đối với các đảo đã thuộc Trung Quốc mà thôi, chứ không bàn đến vấn đề chủ quyền trên các đảo ở Hoàng Sa và Trường Sa. Một điều quan trọng hơn nữa là kỹ sư Trần Văn Khởi cho biết năm 1979, Đảng Cộng Sản Việt Nam cũng đã nêu lên vấn đề này một lần rồi.
    Như chúng ta đều biết, Tháng Hai năm 1979, quân Trung Quốc xâm chiếm và tàn phá các tỉnh Cao Bằng và Lạng Sơn của nước ta rồi rút về. Ngày 30 Tháng Bẩy năm đó, chính phủ Bắc Kinh đã đưa ra một bản tuyên bố nói về chủ quyền của họ trên các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, dựa trên lá thư của Phạm Văn Ðồng. Nhưng một tuần sau, Bộ Ngoại Giao Hà Nội đã đưa ra những lời tuyên bố phản bác ý kiến đó.
    Nhưng từ khi Cộng Sản Việt Nam chịu quay đầu khuất phục trước Cộng Sản Trung Quốc trở lại, không bao giờ họ lên tiếng nhắc lại những lời phản bác trên. Tại sao họ lại chọn thái độ im lặng nhu nhược như vậy? Ngay cả trong cuộc họp của Ủy Ban Trung Ương Mặt Trận Tổ Quốc với quân chủng Hải Quân Việt Nam gần đây, đã được báo Lao Ðộng ở Hà Nội loan tin, mọi người cũng chỉ nói chung chung về chủ quyền trên các quần đảo và khuyến cáo nên giáo dục thanh thiếu niên Việt Nam về chủ quyền của Việt Nam trên các Quần Đảo Hoàng Sa và Trường Sa (một đề nghị của thi sĩ Bùi Minh Quốc) nhưng tất cả vẫn hoàn toàn im lặng không nhắc tới lời giải thích chính thức năm 1979 về lá thư của Phạm Văn Ðồng!
    Chỉ có thể nghĩ rằng các lãnh tụ Cộng Sản Việt Nam đang phải quỵ lụy Cộng Sản Trung Quốc vì họ đã “Há Miệng Mắc Quai”. Giới cầm đầu Đảng Cộng Sản Việt Nam bị ràng buộc trong nhiều vấn đề khác, mà vì quyền lợi của Đảng, họ phải im lặng. Họ tự bào chữa là đường lối ngoại giao của họ là bên ngoài tỏ vẻ thân thiện, bên trong vận động ngầm có thể hữu hiệu hơn. Nhưng lối tự biện hộ đó chỉ để che giấu một thái độ khuất phục hèn nhát.
    Bởi vì khi hai quốc gia có những tranh chấp về lãnh thổ hoặc lãnh hải thì nước nhỏ không thể nào tạo sức ép trên nước lớn nếu chỉ vận động ngầm bên trong. Làm như vậy là mang tính cách xin xỏ, năn nỉ, giống như chịu phận đàn em cúi đầu mong đàn anh thông cảm. Chính quyền nước lớn họ không bao giờ hy sinh quyền lợi của nước họ để thỏa mãn một thứ tình “Đồng Chí Anh Em” mà ai cũng biết là giả dối.
    Muốn ép chính quyền một nước lớn phải chú ý và tôn trọng quyền lợi của dân tộc mình, thì nước nhỏ phải trông cậy vào sức ép quốc tế. Phải đặt vấn đề quyền lợi của nước mình vào trong khung cảnh quyền lợi chung của tất cả các nước khác, nhất là những nước lớn khác. Phải chứng tỏ đó là một vấn đề quốc tế, cho nên phải làm lớn câu chuyện lên. Ông thủ tướng Mã Lai Á đã làm công việc đó khi ông bay tới thăm những hòn đảo trong quần đảo Trường Sa mà nước ông coi là của họ.
    Cho nên, nhân dịp xẩy ra vụ đụng độ giữa Hải Quân Trung Quốc và Mỹ ở vùng Biển Ðông, chính quyền Việt Nam cần phải lên tiếng để xác nhận vùng biển này nằm trong vùng khai thác kinh tế EEZ của Việt Nam. Ðó là một dịp để xác nhận lại chủ quyền của nước ta trên các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, đặc biệt là Hoàng Sa, nơi mà năm 1974 các chiến sĩ Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa đã đổ máu bảo vệ tổ quốc.
    Nếu Đảng Cộng Sản Việt Nam tiếp tục giữ im lặng thì mọi người dân Việt Nam phải lên tiếng, và yêu cầu họ từ bỏ thái độ hèn nhát đó. Mọi người Việt Nam đều có quyền lên tiếng bảo vệ tổ quốc, không thể phó mặc cho một nhóm lãnh tụ Cộng Sản tự tung tự tác mãi được.
    Ngô Nhân Dụng

    ReplyDelete
  4. Chính Trị Bẩn Thỉu

    Chúng tôi, những người mến mộ NS Trần Trịnh, là người Việt Nam ai mà không một lần nghe qua bài Lệ Đá !
    Chúng tôi rất ư thất vọng khi đến tham dự Đêm Nhạc nầy !
    Vì mC Hoàng Trọng Bách, Hồng Vân, Jimmy Tòng đã lợi dụng sự chân thật của NS Trần Trịnh để làm việc Chính Tri Dơ Bẩm – Đúng là “Vượt mọi cứu cánh để đạt phương tiện”.
    Nói chung, “Bọn Này” đã lợi dụng NS Trần Trịnh để quảng cáo cho Tập Đoàn Nha Sỹ, Dược Sỹ, Bác Sỹ, Con khỉ khô…, Jimy Tòng quảng cáo “vận động tranh cử” cho Trần Thái Văn và Nguyễn Trọng Nho … !
    Đêm nhạc của Trần Trịnh mà chỉ có trình diễn vài bài nhạc của NS Trần Trịnh, nhiều Ca Sỹ mến mộ NS Trần Trịnh để hát, nhưng “chờ không được” phải ra về, thật tội nghiệp của NS Trần Trịnh, NS tài hoa hiền hậu này quá !
    Tệ hại hơn nữa, mVC Hoàng Trọng Bách thay vì nói về NS Trần Trịnh lại “Dẫn Dắt” -- Lời của HTB -- Ca tụng công khai NS VC Trịnh Công Sơn -- Qua bản Hạ Trắng !!!

    Này Hoàng Trọng Bách, tại sao Ông “Dẫn Dắt” “Chơi” NS Trần Trịnh quá vậy ! Đúng ra Ông nên “Dẫn Dắt” để “Chơi” mC Hồng Vân -- vì Nàng đang bên Ông -- Có phải “hợp lý, hợp tình” và “thích thú” hơn không ! “Chơi Ông Già” làm chi vậy ! Hãy chờ xem có một ngày nào đó, khán thính giả chúng tôi sẽ “Chơi” vào miệng Ông đó !

    mVC Hoàng Trọng Bách hãy trả lời trước công luận, “Hành Động Đỏ” của Ông và đã coi thường những người mến thương NS Trần Trịnh – Chúng tôi đang chờ trả lời mVC HTBách đây !!!

    Kính tường đến Cơ Quan Truyền Thông - Trân Trọng

    ReplyDelete
  5. Trận Chiến Đảng - Dân Đã Chuyển Sang Quy Mô Cả Nước

    Từ Những Trận Quy Mô Nhỏ, Nhưng Ngày Càng Nhiều.

    Khi còn ở quê, chúng tôi quan sát được những Trận Chiến giữa Đảng và Dân tuy hết sức quyết liệt nhưng vẫn ở quy mô nhỏ. Đó là những vụ Dân Oan tập trung từ cỡ dăm bảy gia đình cho tới hàng trăm người lăn xả vào đòi lại đất bị Đảng “thu hồi”. Cứ thế, chúng tôi nghe được những tin tức tương tự trên cả nước, mặc dù Báo Chí Nội Địa thì ... “câm”. Ví dụ, các vụ hàng ngàn Dân Oan Miền Nam kéo lên Sài Gòn biểu tình đòi đất.
    Tôi đã đọc và rất tán thành ý kiến của chị Đỗ Thuý Hường (học Luật, hơn chúng tôi vài-ba tuổi) nói rằng (đại ý): Cái Đảng Vô Sản này khởi đầu không có một tấc đất nào, sau khi cướp được chính quyền bỗng ban hành cái Luật Đất Đai để trong nháy mắt chiếm giữ toàn bộ đất đai, lãnh thổ của dân tộc, rồi “ra ơn” ban phát cho dân được “mượn” và khi cần cướp lại thì dùng từ “thu hồi”.
    Các vụ Dân chống Đảng này, không chỉ khu trú vào chuyện đòi đất, ban đầu về quy mô chưa lớn, nhưng về số vụ thì ngày càng nhiều. Ban đầu rải rác, nhưng càng về sau mật độ càng đậm đặc; đến mức, Báo Chí của Đảng - dù bị cấm - vẫn không thể hoàn toàn câm lặng.
    Nhờ thi đậu vào đại học, được sống ở Hà Nội, chúng tôi chứng kiến vụ nổi dậy đòi đất của giáo dân Thái Hà với quy mô hàng trăm ngàn lượt người tham gia, kéo dài nhiều tháng, với chiến thuật thay đổi rất linh hoạt, đẩy sự chống đỡ của Đảng vào thế ngày càng bị động. Tới nay, Đảng đã phải dùng tới những lời lẽ kiểu “Đấu Tranh Giai Cấp” trên Báo Chí để thoá mạ Dân. Vụ việc chưa dừng lại, mong các bạn theo dõi tiếp. Dù vậy, sự thắng bại cuối cùng tới nay chưa ngã ngũ.

    Những trận đã ngã ngũ.

    Nhiều Trận Chiến giữa Đảng và Dân đã ngã ngũ với phần thắng thuộc về Dân. Các thế hệ tiền bối nói rằng điều này là chưa từng có trong lịch sử cầm quyền của Đảng. Ví dụ, Thời Cải Cách Ruộng Đất, Đảng đã diệt Dân trên quy mô toàn Miền Bắc (khi đất nước con bị chia cắt). Nay đã khác. Thời thế đã đổi. Đảng đã mất cả Thời lẫn Thế. Khỏi nói: Sẽ trở nên Phản Động và Tàn Bạo hơn bao giờ hết. Nhưng cũng do vậy Đảng sẽ rơi vào vòng luẩn quẩn, không thoát ra nổi.
    Đang sống ở Hà Nội, chúng tôi chỉ nêu vài Trận Chiến, trong đó Dân thắng Đảng rất ngoạn mục, ngay giữa Thủ Đô. Các bạn sinh viên cả nước có thể dễ dàng theo dõi chi tiết trên các phương tiện thông tin (báo giấy, báo điện tử).
    - Đó là trận giữ được con đường mang tên 19 - 12 không bị chiếm đoạt để bán cho tư nhân xây “Trung Tâm Thương Mại”.
    - Đó là trận giữ được toàn vẹn công viên Hồ Bảy Mẫu không bị một công ty ngoại quốc chiếm dụng để xây khách sạn cao tầng (họ đang thi công móng), mặc dù một đại diện chính thức của chính quyền Hà Nội đã lớn tiếng biện bạch để ... bịp Dân.
    - Nay là trận bảo vệ được sân chơi Con Voi thoát khỏi sự chiếm đoạt của chính quyền quận Đống Đa định cho phe cánh xây CHỢ. Dấu hiệu Dân thắng Đảng ngày càng hiện rõ trong vụ này.
    Dân đã dùng ngay “cái gậy” của Đảng để đập vào lưng Đảng. Đó là viện dẫn ra chính những quy định, những luật do Đảng ban hành. Từ chỗ những quy định, những luật để mị dân, hoặc để che dấu dã tâm, nay chúng trở thành vũ khi trong tay Dân. Đã đành, từ lâu Đảng không còn tin Dân nữa (ngược lại cũng vậy) nhưng từ nay Đảng cũng không thể nào tin vào Nền Báo Chí của mình nữa. Các nhà báo, dù phải đứng trong đội ngũ, nhiều người vẫn còn lương tâm và cương trực. Trong ba ví dụ “Dân Thắng Đảng” nói trên, không thể phủ nhận được vai trò của Báo Chí.

    Còn Đây Mới Là Trận Chiến Quy Mô Toàn Quốc.

    Lẽ ra, trận Dân chống Tàu xâm lược có thể phát triển ra phạm vi lớn, nhưng tạm thời hiện nay Đảng đã thành công trong việc hạn chế quy mô. Dẫu vậy, ngòi nổ vẫn chưa được tháo. Nguy cơ mất nước thì toàn dân đủ nhạy cảm. Hãy chờ đấy !
    Điều bất ngờ là Trận Chiến Dân - Đảng lại nổ lớn từ sự khai thác tài nguyên bô xit ở Tây Nguyên. Và đến nay, thật sự đã lan rất rộng - có thể nói là đã lan cả nước. Mặc dù Báo Chí đã được lệnh “không đưa tin”, nhưng từ bức thư của đại tướng Võ Nguyên Giáp gửi chính phủ, rồi thư ngỏ của nhà văn Phạm Đình Trọng và nhà báo Lê Phú Khải, với sự góp sức của Dân VN ở Hải Ngoại, khiến các nhà khoa học và văn nghệ sĩ trong nước trực diện và quyết liệt nói lên tiếng nói độc lập của mình.
    Đảng miễn cưỡng tổ chức một Hội Nghị Khoa Học để chịu trận ngồi nghe những phản biện rất minh chứng nhưng cũng đầy trách nhiệm và tinh thần xây dựng. Đảng đã có những bước lùi, mặc dù dùng quyền “Kết Luận Hội Nghị” phó thủ tướng Hoàng Trung Hải vẫn có câu mở đầu “Khai thác bô xit Tây Nguyên là chủ trương đúng đắn”; nhưng nội dung Hội Nghị lại ngược lại thế. Ngay cả vị đại diện các nhà khoa học trong Liên Hiệp các Hội Khoa Học VN vẫn nói: Dự án khai thác bô xít làm theo Quy Trình Lộn Ngược.
    Chúng tôi không nêu những tư liệu cụ thể vì mọi sinh viên thừa trình độ tự khai thác đến những chi tiết nhỏ nhất.
    Điều chúng tôi muốn nêu là Trận Chiến Dân - Đảng đã phát triển lên quy mô cả nước. Nếu Dân toàn thắng trận này thì cục diện sẽ có sự biến chuyển rất đột phá và mau lẹ khó lường.
    Nhóm Sinh Viên Sư Phạm

    ReplyDelete
  6. Khi Người Cộng Sản Tự Thấy Ngây, Thơ, Ngu, Dại

    30 Tháng 4 lại đến.
    Đã 19 năm, tôi là nhà báo tự do trên đất Pháp, đất của Tự do-Bình đẳng-Bác ái, những lẽ đời đẹp đã được vận khá rõ vào cuộc sống, tuy còn phải hoàn thiện mãi.
    Dịp này, nhiều người hỏi vui buồn, được mất, tôi trả lời: Có vui có buồn, có được có mất. Vui sướng nhất là có tự do nghĩ, viết, nói; mừng nhất là có rất nhiều bạn tốt mới, ở khắp nơi; may nhất là được xã hội chăm sóc, chữa bệnh, nằm bệnh viện, thuốc men, đi lại không mất xu nào (mỗi tháng trung bình tôi dùng 200 Euro = 5 triệu đồng VN thuốc trợ tim; đi métro, bus, xe lửa trong Paris rộng lớn được xã hội bao hết, tính ra chừng 60 Euro = 1 triệu rưỡi đồng / tháng), lại được xã hội trả tiền nhà do chính sách giúp người tỵ nạn chính trị (mỗi tháng 240 Euro = 6 triệu đồng VN nữa).
    Bạn bè tôi thường nói: Ở đây mới thật là "xã hội chủ nghĩa". Bình đẳng hầu như tuyệt đối. Vào bệnh viện, không ai hỏi cán bộ cấp gì, lương loại nào, anh clochard (kẻ không nhà) với chủ tư bản, thị trưởng, nghị sỹ đều nằm buồng như nhau, thuốc tốt nhất như nhau.
    Cho nên thương bà con ta trong nước bị đánh lừa về tính ưu việt của CNXH, thương 15 nghìn anh chị em đồng nghiệp bị mất tự do, thông cảm với những nhà báo XHCN (!) Tuổi Trẻ, Đại đoàn kết, Thanh niên, Du lịch, Pháp luật, Du lịch ... không được tự do nói và viết, còn bị mất việc, đi tù; xót xa cùng các nhà văn, tác phẩm in ra bị thu hồi, bị cấm đoán, treo bút một cách phi lý và phi pháp.
    Tôi đặc biệt thương cảm hơn 2 triệu đảng viên CS là đồng chí cũ của tôi, đang sống cảnh "cá chậu chim lồng", ở lại trong đảng không yên vui, thoát ra không dễ, nhạt nhẽo về lý tưởng, không còn quãng đời lãng mạn cách mạng khi xưa, phơi phới niềm tin, mê say lý tưởng, tự hào về danh nghĩa đảng viên. May cho tôi là quãng đường ảo tưởng ấy đã sớm kết thúc từ gần 20 năm, sớm hơn các bạn, đang còn nặng nợ hôm nay.
    Cuộc sống luôn đổi thay, theo lẽ thường tình của muôn loài. Huống gì là những sự vật đã rữa nát từ bên trong do bất công và tội ác. Phe XHCN xưa kia tưởng như sắp bao trùm toàn thế giới, thì bỗng nhiên đổ sập, với bức tường Berlin vỡ nát ngày 9/11/1989, được Liên Minh Châu Âu đánh dấu là Ngày lịch sử của Thế kỷ, ngày mở đầu cuộc Giải phóng Đông Âu khỏi hiểm họa Công sản, ngày lịch sử kết thúc cuộc Chiến tranh Lạnh, ngày mở đầu kỷ nguyên trên trái đất quét sạch chủ nghĩa công sản hiện thực như một lầm lỡ, một quái thai của lịch sử.
    Từ ngày lịch sử ấy, đã có bao nhiêu cuộc nghiên cứu khoa học mới mẻ, nhìn lại và đánh giá thấu đáo cuộc Cách mạng tháng Mười Nga, đánh giá thấu đáo các nhân vật Marx, Lénine, Staline, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh, uốn nắn những lệch lạc, đính chính những ngộ nhận, xác minh các sự kiện, định vị các nhân vật lịch sử, xác lập hồ sơ công - tội phân minh của mỗi nhân vật.
    Bộ chính trị Hà Nội chúa sợ những ánh sáng chứa sự thật trên đây, ngăn cản lọt vào Việt Nam, nhưng thời đại của thông tin quốc tế nhanh nhậy đã chọc thủng màn che cổ lỗ. Cả một mảng trí thức, tuổi trẻ Việt Nam biết rõ rằng CNXH hiện thực đang sống những giờ phút hấp hối, dù là CNXH ở Cuba, Bắc Hàn hay là CNXH ở Trung quốc, Việt Nam.
    Ở trong nước, những đánh giá lại các nhân vật Phan Thanh Giản (yêu nước, không bán nước), Vũ Trọng Phụng (phê phán xã hội chứ không sa đoạ đồi truỵ), Phạm Quỳnh (tiến bộ, dân tộc, hoàn toàn không Việt gian), Nguyễn Văn Vĩnh (canh tân văn hoá chứ không tay sai thực dân Pháp), Phan Chu Trinh (cách mạng dân chủ tiền phong, không phải là kẻ cải lương lạc hậu) ... là những bước đi vững chãi trên con đường trong sáng, minh bạch, công khai và công bằng. Các uỷ viên bộ chính trị cứ việc lườm nguýt, nhưng không ngăn chặn được trào lưu do các trí thức dân tộc (có cả đảng viên vượt rào) dẫn đầu với tinh thần dân tộc và yêu nước, những người đã tỏ ra vượt xa tất cả 15 nhân vật lãnh đạo chóp bu.
    Ngay cả ông Hồ Chí Minh cùng những "đồng chí cộng sản" trước và sau ông cũng đang và sẽ được trí thức dân tộc cùng toàn dân thời này đánh giá lại một cách minh bạch, công bằng, chuẩn xác, sau một thời gian lắng đọng, chiêm nghiệm.
    Chính những ánh sáng thời đại rọi chiếu vào đảng CS chuyên sống nhờ cậy vào bóng tối mà nhiều đảng viên thức tỉnh, nhận ra mình đã từng ngu tối, dại khờ, sai đường lạc lối, phí cả tuôi thanh xuân. Họ cay đắng nhưng thanh thản phản tỉnh, hoặc công khai, hoặc âm thầm. Không ít người tên tuy còn trong đảng mà tâm trí đã ở ngoài xa, làm cho cả ban tổ chức và ban tuyên huấn trung ương đảng phải kêu trời lên rằng ngày càng có nhiều đảng viên "nhạt đảng", "nhạt lý tưởng cộng sản", "từ bỏ sinh hoạt đảng", "nhiều đảng viên vô kỷ luật, phát ngôn bừa bãi, tự do quá trớn trong lập trường chính trị"!
    Họ tìm hiểu tấm gương Trần Độ, trung tướng một thời, tự nhận mù quáng mụ mị hằng mấy chục năm, không nhận ra sự lừa dối có hệ thống của đảng, không sớm thấy chế độ này về tự do báo chí còn kém xa thời thuộc địa Pháp, mụ mị lâu nên sùng bái Staline khi ông ta tàn ác hơn cả Hit-le, mụ mị lâu nên sùng bái Mao khi Mao thật ra còn ác hơn Tần Thuỷ hoàng.
    Họ biết tấm gương trong sáng của đảng viên CS kỳ cựu Nguyễn Khắc Viện, con cả Cụ Hoàng Giáp Nguyễn Khắc Niêm [tôi từng nghe dân Hà Tĩnh kể trong Cải cách ruộng đất cụ tuy từng được ông Hồ Chí Minh phong làm bộ trưởng không bộ của Chính phủ kháng chiến, vẫn bị đội cải cách coi là địa chủ đầu sỏ, giam vào chuồng nuôi hươu, Cụ mất khi phải nằm trên nền đất ẩm không chiếu không chăn] - anh Viện từng là Chủ tịch Hội Việt kiều ở Pháp, về nước năm 1963, đến năm 1992, vào cuối đời nghĩ kỹ lại mới ngộ ra là mình đã một thời ngây thơ, "thơ" là đã nhẹ dạ non nớt như trẻ thơ, đặt niềm tin vào đảng CS, "ngây" là đã ngây ngô dớ dẩn đi tin vào CNXH hiện thực!
    Nhân ngày 30/4 năm nay, bản kiến nghị về hiểm hoạ bôxít yêu cầu ngưng ngay dự án nguy hiểm này, do 3 trí thức trong nước đề xướng, được sự hưởng ứng tức thời đông đảo của anh chị em trí thức trong, ngoài nước, của cả mọi tầng lớp nhân dân khác nữa, con số người hưởng ứng mỗi ngày một tăng nhanh; 163 chỉ trong 2 ngày, 1.100 sau 5 ngày, nay đã lên 27 ngàn sau nửa tháng. Số lượng đi cùng chất lượng, gồm những trí thức tiêu biểu, có trí tuệ, tâm huyết, những văn nghệ sỹ tài năng, những nhà văn hoá được mến mộ, những đại biểu quốc hội, không ít là đảng viên CS (đều ít nhiều nhận ra mình đã một thời mê muội, ngu dại, ngây thơ).
    Con số còn tăng, đến mức phải mở "Website Bauxite" để dung nạp cho kịp. Thật là một sự kiện lớn của năm 2009. Sức công phá của nó đối với cường quyền quay lưng lại với nhân dân thật không nhỏ.
    Đúng dịp này, một cuộc trao đổi lý thú giữa các nhà dân chủ trong nước, tôi theo dõi mà bật cười thú vị. Một bạn làm thơ rằng: "Tôi tuyệt vọng là tôi tồn tại", "biết tuyệt vọng là có cơ sống lại"; bạn kia cãi lại: "Sao lại tuyệt vọng, trí thức chân chính phải giữ vững niềm tin chứ". Tôi hiểu và quý mến cả 2 bạn. Một cuộc cãi nhau theo lô-gích hoàn toàn hình thức! Hai bạn thật ra chung một chí hướng, chỉ có cách thể hiện khác nhau. Một bạn nghĩ rằng con người đôi lúc cần biết bi quan, tuyệt vọng ở giới trí thức Việt Nam ngủ mê quá lâu để mà biết quất roi, thét vào tai cho mà bừng tỉnh. Để mà lòng tin trở lại, vững vàng gấp bội. Thì có gì đâu mà trách bạn ấy. Đừng bao giờ vì thế mà nặng lời, mà "quân ta đánh quân mình", anh em nhà ta cả, hiểu nhau quá mà! Hôm nay, tôi thật lòng tin yêu trí thức nước ta.
    Từ Đà Lạt sát Lâm Đồng sặc sụa bụi bôxít nhuy hiểm, bạn Hà Sỹ Phu chào mừng các hào kiệt vẫy gọi nhau dấn thân chống bôxít, thật ra là chống bá quyền nước lớn và chống nhóm "lãnh đạo Bắc thuộc" cô đơn, bằng vần thơ hào sảng:
    Nhìn đoàn dân Việt ký đông vui
    Đã thấy Hồn thiêng gọi giống nòi
    Thấp thoáng Diên Hồng loe đỉnh núi
    Thước sông, tấc đất giục lòng tôi.
    Đúng vào dịp 30/4 năm nay, nhóm 15 kẻ gây Quốc Nạn cũng bị lâm nạn lớn. Họ bị vạch mặt chỉ tên, vuốt mặt không kịp. Họ bị lâm vào thế trên đe dưới búa, trong tình trạng hóc xương bôxít khạc chẳng ra cho, nuốt chẳng vào.
    Họ buộc phải mở cuộc họp bộ chính trị. Họ buộc phải giở trò xoa dịu, giả vờ như tiếp thu ý kiến các nhà khoa học, leo lẻo: "Mới là thí nghiệm, làm thử từ nhỏ đến lớn", "sẽ chú ý đến môi trường, đến an ninh-quốc phòng", "sẽ đưa ra cuộc họp Trung ương đảng, ra Quốc hội" .... Nhưng về cơ bản họ cứ lao tới, vì họ đã tự biến thành những con tin, những kẻ thừa hành lệnh của nước lớn, họ đã chui vào bẫy bành trướng, vừa được thưởng, có lợi riêng lớn, vừa bị đe không vâng lời thì nguy khốn đấy! Họ giả lùi, cần truy kích cho đến khi các dự án phải ngừng cả lại!
    Nhân dịp 30/4 năm nay, tôi chỉ có đôi lời nhắn nhủ tâm huyết với các đồng chí cộng sản cũ của tôi, hãy còn lâm vào cảnh "chim lồng cá chậu" ở quê nhà. Hãy tập suy xét bằng đầu óc tỉnh táo, bằng tư duy độc lập của chính mình.
    Hãy đọc nhiều, suy nghĩ cho chín, và trung thành với chính mình trên cơ sở thương thật lòng dân mình, yêu thật lòng đất nước mình. Đừng lười biếng theo số đông, theo gậy chỉ huy của ai đó, theo lợi ích tạm thời, riêng tư.
    Điều này đòi hỏi những người công sản cũ một tinh thần dũng cảm cần thiết không kém khi xông pha lửa đạn, một khí phách vượt qua ảo tưởng cũ để tiếp cận sự thật thường là phũ phàng, một nghị lực từ bỏ thần tượng ảo cũ, tìm ra lẽ sống và lý tưởng mới chuẩn xác xứng đáng để dấn thân, vì dân tộc mình, vì nhân dân mình, vì một thế giới mới có tự do, dân chủ, tình thương, có môi trường trong lành cho toàn nhân loại. Thoát mọi ràng buộc tệ hại, bạn sẽ có cảm giác sung sướng vô hạn của con người tự do, như được mọc cánh bay cao trong bầu trời tự do bát ngát xanh trong.
    Hiện nay, vẫn còn không ít thanh niên, cán bộ, trí thức tự đặt ra yêu cầu gia nhập đảng CS Việt Nam, vì mục tiêu lý tưởng thì ít, mà nặng về mục đích lập nghiệp, sinh kế, bởi vì đảng CS vẫn chà đạp hiến pháp không cho phép tự do lập hội, để độc quyền cai trị, một mình một chiếu. Các bạn ấy bị tước quyền chọn lựa.
    Nhưng vẫn có nhiều bạn tìm hướng khác. Ngày càng nhiều trí thức, văn nghệ sỹ, nhà báo, nhà giáo, luật sư có lòng tự trọng, không xin vào đảng vì thấy đảng CS ngày nay xuống cấp một cách tệ hại, cả một tầng lớp "cường hào đỏ", "tham nhũng đỏ", "địa tặc đỏ", "địa chủ đỏ", "tư bản đỏ" lộng hành trong sự "bao dung" tội lỗi của Bộ chính trị 15 người không hề được nhân dân bàu ra. Họ cũng chán ngán khi thấy Bộ chính trị độc quyền vẫn cứ vô cảm trước những thảm hoạ dân tộc như hiểm họa bị nước lớn hiếp đáp, lấn lướt, doạ nạt, như thảm hoạ bôxít hiển nhiên, như tệ nạn xã hội ngày thêm nặng nề: Tham nhũng, cướp bóc, giết người, cờ bạc, rượu chè, xì ke ma tuý, mãi dâm, bệnh siđa, tất cả đều "thăng tiến" trong bảng thành tích lãnh đạo ngày càng tối đen của đảng CS.
    Những nhân cách nói trên đang mong chờ sự xuất hiện tổ chức mới, đảng mới, có tầm cao về chất chính trị, có tự do dân chủ thật sự để tham gia xứng đáng.
    Xin kể các bạn vài chuyện nho nhỏ mà ý nghĩa rất to. Hội đồng châu Âu đã tuyên bố Chủ nghĩa cộng sản và chủ nghĩa xã hội hiện thực do các đảng CS ở Đông âu và Liên Xô chủ trương từ 1945 đến 1991 là phi nhân tính, là thảm hoạ dân tộc và tội ác chống nhân loại. Quốc hội Balan đã thông qua luật đặt chủ nghĩa CS ra ngoài vòng pháp luật, và coi việc tuyên truyền cộng sản là phạm pháp.
    Tại các nước Đông Âu, nơi chủ nghĩa CS từng ngư trị, ngày nay, không gì xấu, nhục bằng bị mắng nhiếc: "Nói dối như CS, lừa gạt như CS!", cũng giống như ở Hoa kỳ, Canađa, Úc ... ai bị vu cáo, chụp mũ là "tay sai Việt Cộng", "Việt Cộng nằm vùng" có thể phát đơn kiện kẻ vu khống, và đã có phiên toà xét xử tuyên án phạt kẻ vu cáo gần 100 ngàn đôla, vì quan toà cùng với xã hội đều coi Cộng sản như là một điều gì xấu xa, bẩn thỉu, tệ hại. Thật đáng ngẫm nghĩ cho những ai còn mang danh nghĩa Cộng sản trên thế gian này.
    Dịp 30 tháng 4 năm nay, tôi gửi lời thăm hỏi chân thành đến các đảng viên CS bạn bè cũ thân thiết và quen biết, các sỹ quan các cấp từng là đồng đội của tôi, hàng nghìn nhà báo lão thành và trẻ tuổi từng là bạn đồng nghiệp của tôi, các bạn học cũ từ hồi trẻ, tha thiết mong các bạn dấn thân ký vào Kiến nghị do 3 trí thức trong nước Nguyễn Huệ Chi, Phạm Toàn, Nguyễn Thế Hùng đề xướng bằng cách mở Website Bauxite Việt Nam, trong đó ngoài phần ký kiến nghị còn có Diễn đàn, tin tức, tư liệu, ảnh liên quan.
    Mong rằng các bạn quý mến của tôi cũng đã hoặc rồi sẽ trải qua những bàng hoàng, bẽ bàng, cay đắng khi cảm thấy mình bị lừa dối, lường gạt ra sao, khi nhận ra những ngu si, dại dột, ngây thơ một thời của chính mình, để mà lột xác, từ bỏ mọi ảo tưởng hão huyền tai hại, thanh thoát sung sướng được là một chiến sỹ tự do dấn thân dứt khoát cho quyền sống có nhân phẩm của đồng bào yêu quý.
    Bùi Tín Paris 28/4/2009

    ReplyDelete