Tuesday, February 3, 2009

Giới Trí Thức

GIỚI TRÍ THỨC, HỌ LÀ AI ?

Trần Việt
(Nguồn Báo Sinh ViênYêu Nước_01)

Trí thức thường được hiểu là một người có trình độ nhất định và bằng cấp chính thức về một lĩnh vực nào đó. Ở Việt Nam, có thể coi trí thức là những người có bằng cấp cử nhân, kỹ sư, thạc sĩ, tiến sỹ hoặc giáo sư trong một ngành chuyên môn nào đó. Tuy nhiên, hiểu một cách chính xác thì trí thức là những người, ngoài kiến thức chuyên môn, còn có kiến thức tổng quát về tình hình xã hội. Họ có khả nhân nhận thức độc lập, có khả năng phản biện xã hội. Ngoài ra trí thức còn phải biết quan tâm và có trách nhiệm với vận mệnh tổ quốc và sự phát triển chung của xã hội.

Những người trí thức thường được xã hội nhìn nhận qua bằng cấp, học vị và những cống hiến của họ cho tổ quốc, cho xã hội. Học vị càng cao, cống hiến càng nhiều thì uy tín càng lớn và vì vậy, giá trị lời nói của họ càng cao trong công chúng. Là những người có trình độ, có kiến thức và tinh thần trách nhiệm và cống hiến cho xã hội nên những nhận định và chính kiến của giới trí thức thường được nhiều người ủng hộ. Chính vì vậy, giới trí thức thường là những người khởi xướng và dẫn dắt dư luận. Ngay khi phát hiện những sai trái trong xã hội, với những phát biểu, những bài viết, họ khơi nguồn và dẫn hướng dư luận mà người dân, vì tin tưởng vào họ, sẽ đi theo.

Những luồng dư luận, được khởi sự bằng những nhà tri thức có học vị, uy tín càng cao thì luồng dư luận sẽ càng lớn càng mạnh mẽ. Những người trí thức am hiểu các vấn đề kinh tế xã hội đang diễn ra trên quê hương đất nước của mình cũng như sự thay đổi trên toàn thế giới. Họ là những người đầu tiên phát hiện và đón những cái mới cũng như nhận ra sự sai trái của xã hội, của chính phủ. Cũng do họ là những người có trách nhiệm trước sự tồn vong và phát triển của xã hội nên họ sẽ là những người đầu tiên giống lên tiếng nói cho các phong trào đấu tranh nhằm thay đổi xã hội.

TRÍ THỨC VIỆT NAM

Đối với xã hội Việt Nam ngày nay, do có những gian dối trong việc mua bán bằng cấp cũng như sự yếu kém của hệ thống giáo dục, giới trí thức được nhận biết một cách cảm tính nhiều hơn do những người có bằng cấp, học vị chưa hẳn là những người có trình độ, có kiến thức và hơn cả là có lương tâm và trách nhiệm trước xã hội, đất nước.

Do phải gánh chịu sự khủng hoảng kinh tế từ sau 1975 đến 1986, phần lớn tầng lớp trí thức trong xã hội còn nặng gánh cơm áo tiền mà quên đi trách nhiệm công dân của mình đối với tổ quốc, đối với xã hội. Sau khi giảm thoát khỏi ít nhiều những khó khăn về kinh tế, giới trí thức lại bị bịt mắt bởi đường lối tuyên truyền mị dân của cộng sản khiến nhiều nhà trí thức nhận thức lệch lạc và mơ hồ. Và cũng do tính chất xã hội và hệ thống chính trị Việt Nam mang tính độc tài và trấn áp dã man, những người càng có học vị cao càng có kiến thức cao lại càng né tránh trách nhiệm của mình trước xã hội. Phần lớn những người có trình độ và trí thức ở Việt Nam ngày nay, phần vì muốn an phận, phần thì chưa tìm được tiếng nói chung với những nhà trí thức khác, phần thì do hệ thống thông tin chịu sự khống chế hoàn toàn của đảng Cộng sản và chính phủ nên họ không dám lên tiếng, không dám bảo vệ chính kiến của mình.

Ngày nay, khi mà cái ăn, cái mặc không còn là mối bận tâm bức thiết của tầng lớp trí thức, họ bắt đầu quan tâm nhiều hơn về cộng đồng, xã hội và tổ quốc. Cùng với sự phát triển nhanh của hệ thống thông tin, giới trí thức đã có cái nhìn khách quan hơn về tình hình đất nước và thế giới. Khả năng tìm kiếm và tụ họp những người cùng chí hướng cùng quan điểm cũng trở nên dễ dàng đã làm cho giới trí thức mạnh dạn hơn và hàng loạt các tổ chức và chính đảng ra đời nhằm đấu tranh cho dân chủ nhân quyền cho nhân dân Việt Nam.

TRÍ THỨC VIỆT NAM VÀ CON ĐƯỜNG ĐẤU TRANH DÂN CHỦ
Nhận định về xã hội Việt Nam ngày nay

Xã hội Việt Nam ngày nay có thể nói là suy sụp hoàn toàn từ kinh tế đến chính trị, văn hóa, giáo dục.
Thật vậy, trước bối cảnh kinh tế toàn cầu, năng lực cạnh tranh của Việt Nam được đánh giá rất thấp (91/178 theo đánh giá của ngân hàng thế giới). Các tập đoàn, công ty quốc doanh được cổ phần hóa vẫn chịu sự quản lý của nhà nước (nhà nước chiếm hơn 51% cổ phần) phần lớn làm ăn thua lỗ lại nhận được những ưu tiên của chính phủ đã khiến các thành phần kinh tế tư nhân bị hạn chế khả năng cạnh tranh.

Hệ thống hành chánh và luật pháp vẫn còn rất nhiêu khê và không theo kịp đà phát triển của xã hội Việt Nam và thế giới đã ngăn cản và hạn chế khả năng thâm nhập thị trường thế giới của các công ty Việt Nam cũng như làm giảm bớt các dự án đầu tư trực tiếp cũng như kế hoạch giải ngân của các công ty đầu tư nước ngoài.

Văn hóa xã hội Việt Nam ngày càng suy đồi nghiêm trọng. Con người đối xử với nhau ngày càng giả dối và xảo trá. Các doanh nghiệp vì lợi nhuận mà bán rẻ lương tâm và trốn tránh trách nhiệm của mình trước xã hội. Người công nhân đi làm thờ ơ với công việc, vì đồng tiền mà bán rẽ nhân phẩm của mình. Tuổi trẻ ngày nay mất phương hướng và không lý tưởng.

Giáo dục yếu kém và nặng về hình thức. Học sinh bị nhồi nhét trong một chương trình giáo dục không phù hợp gây nên tình trạng căng thẳng và hình thành xu hướng đối phó trong học tập thay vì sự khao khát muốn hiểu biết. Với lối tuyên truyền xảo trá, mị dân đã khiến cho nhận thức của giới trẻ ngày càng lệch lạc. Giáo viên do chạy theo hình thức và đồng tiền đã dần đánh mất đạo đức nghề nghệp vốn là nghề cao trọng nhất trong xã hội. Hầu như không còn tình nghĩa thấy trò trong mối quan hệ thiêng liêng cao quý này.

Một hệ thống tham nhũng hình thành xuyên suốt từ trung ương đến địa phương. Điều đáng sợ là tội tham nhũng lại được bao che và dung dưỡng bởi chính nhà nước từ cấp cao nhất. Một nền chính trị yếu kém, nhu nhược và tàn bạo. Đối với nhân dân thì đàn áp dã mãn, đối với ngoại bang thì cúi đầu vâng dạ. Trước một Trung Quốc ngang ngược và tham lam, chính phủ Việt Nam đã bao nhiêu lần cắt đất tìm sự hậu thuẩn cho đường lối chủ nghĩa xã hội mang nhiều khiếm khuyết.
Trí thức Việt Nam và con đường đấu tranh dân chủ

Một cá nhân luôn luôn phải sống trong lòng xã hội, phát triển trong sự liên thông với sự phát triển của dân tộc của quốc gia. Một quốc gia có được độc lập, tự do thì mỗi công dân trong quốc gia đó, trong dân tộc đó mới được tự do. Một quốc gia, một xã hội có văn minh thì sự văn minh đó chính là môi trường thúc đẩy cho sự văn minh tiến bộ của mỗi thành viên trong xã hội đó. Một quốc gia có tạo được uy tín và sự tôn trọng của cộng đồng quốc tế thì công dân nước đó mới cộng đồng quốc tế được tôn trọng.

Nước Việt Nam chúng ta ngày nay có được tự do hay không? Đã bao nhiêu lần nhân dân Việt Nam chúng ta chấp nhận đổ máu, phơi xương cho độc lập dân tộc, cho thống nhất nước nhà. Thế mà ngày hôm nay người dân Việt Nam vẫn phải chịu nô lệ, chịu sự áp bức của chính những con người Việt Nam cộng sản. Quyền con người bị chà đạp, mạng sống người dân thì mỏng manh trong bàn tay cộng sản. Lãnh thổ quốc gia ngày càng nhỏ lại dưới sự lấn át và cướp đoạt của Trung Cộng. Một chính phủ bù nhìn bạc nhược hết lần này đến lần khác cắt đất dâng biển để ôm chặt cái ghế và quyền lợi của riêng mình.

Nước Việt Nam chúng ta được thế giới nhìn nhận và đánh giá như thế nào? Việt Nam ngày nay được cả thế giới đặc biệt quan ngại về tự do ngôn luận, tự do tín ngưỡng. Việt Nam ngày nay được nhiều nước ưu ái viện trợ chống đói nghèo. Việt Nam ngày nay có hàng vạn hàng vạn người đua nhau ra nước ngoài làm lao dịch. Việt Nam ngày nay có những quan to lấy tiền viện trợ đi đánh bài, đi xây nhà nghỉ đến mức bị cắt viện trợ nữa chừng. Việt Nam ngày nay bị cấm cấp visa qua Séc (Tiệp Khắc) vì tình hình tội phạm người Việt tăng cao. Việt Nam ngày nay có những nhân viên đại sứ quán buôn lậu. Việt Nam ngày nay có những cô gái được đem ra nước ngoài rao bán như những món hàng.

Đâu rồi một Việt Nam với lịch sử hào hùng 4.000 năm văn hiến?
Đâu rồi một dân tộc Việt Nam đầy bất khuất, trung kiên?

Người dân Việt nam hôm nay có thể sống tự do hay không? Có thể sánh vai với anh em thế giới hay không? Trước bối cảnh xã hội Việt Nam hiện nay, tầng lớp trí thức phải là những người đầu tiên hiểu rõ sự suy tàn của dân tộc, của đất nước. Giới trí thức phải cảm nhận được nỗi đau của đất nước, sự thống khổ của nhân dân, sự tàn ác của chế độ.

Không ai trong chúng ta có thể chấp nhận được sự suy tàn của xã hội Việt Nam ngày nay. Không ai trong chúng ta có thể chấp nhận được sự độc đoán và tàn ác của chế độ cộng sản. Bởi vì sự suy tàn của xã hội làm cho người dân bị thế giới khinh khi. Bởi vì sự tàn ác và độc tài của chế độ cộng sản làm cho người dân Việt Nam bị quốc tế ghê sợ, xa lánh. Người dân Việt Nam dưới chế độ cộng sản không còn là những con người thực sự. Chúng ta bị cấm nói, cấm nghe và bị tước đoạt mọi quyền sống cơ bản của con người. Vì vậy, tầng lớp trí thức phải hiểu rõ trách nhiệm và sứ mạng của mình trước vận mệnh của dân tộc, quốc gia. Trí thức phải là những người đầu tiên giống lên những hồi chuông cảnh tỉnh xã hội. Trí thức phải là những người đi tiên phong cho các phong trào đấu tranh cho sự tự do, dân chủ và thăng tiến của dân tộc, của quốc gia.

Con đường đất tranh cho tự do và sự tồn vong của dân tộc hôm nay là một con đường đầy khó khăn và gian khổ, là một quá trình kéo dài không hạn định.

Con đường đấu tranh cho tự do, dân chủ hôm nay không của riêng ai, không phải của đảng này hay đảng khác, không phải của cá nhân này hay cá nhân khác.

Con đường đấu tranh cho tự do và dân chủ hôm nay là của tất cả mọi người mà vai trò lãnh đạo và đi tiên phong là của những người trí thức, ý thức được trách nhiệm của mình trước vận mệnh của quốc gia và nỗi đau của dân tộc.

Hơn ai hết, những nhà trí thức phải thấy rõ vai trò và trách nhiệm của mình trên đoạn đường gian khó này mà chấp nhận những bước đi tiên phong, nhằm khơi lên những làn sóng dư luận và hướng dẫn cho toàn dân tham gia đấu tranh để có thể đi tới thắng lợi cuối cùng.

Đâu rồi những cử nhân, những kỹ sư, những bác sĩ? Đâu rồi những giáo sư, tiến sĩ, những nhà trí thức của dân tộc Việt Nam ? Hãy cất lên tiếng nói của chính mình cho vận mệnh của đất nước, cho sự tồn vong của dân tộc.

Việt Nam, ngày 30 tháng 1 năm 2009

2 comments:

  1. Khối 8406 Chỉ Là Một Tổ Chức Bịp Bợm

    Kính thưa quý vị, hiện nay một số người dân ngây thơ vẫn cứ tưởng Khối 8406 là "Anh Hùng" và Khối sẽ trở nên một huyền thoại như chàng Từ Hải cứu nàng Kiều ra khỏi chốn lầu xanh. Cho nên, họ vẫn thấp thỏm ngồi gặm khoai lang, uống nước lã và ... hy vọng đợi chờ. Nhờ vậy, những tên Cơ Hội Chủ Nghĩa, Cò Mồi Chính Trị vẫn nhân danh Khối này để ... mua bán đổi chác, kiếm lời! Chắc quý vị sẽ thắc mắc, hỏi rằng, AI mua bán AI, mua bán CÁI GÌ và đổi chác VỚI AI?

    Xin thưa:
    -Mua bán xương máu của 85 triệu dân Việt trong và ngoài nước, mua bán tài nguyên và cả đất nước Việt Nam.
    -Kẻ mua bán chính là Đảng Việt Gian Cộng Sản và bọn cò mồi chính trị Khối 8406, cùng các quan thầy Nga Xô, Tàu Cộng, và toàn bộ những Thế Lực Chính Trị, những Tập Đoàn Tư Bản cá mập ngoại quốc.

    Bạn lại hỏi:
    -Ủa sao lạ quá? Khối 8406 đấu tranh cho toàn dân Việt mà?

    Xin thưa:
    -Những người đấu tranh chân chính như linh mục Nguyễn Văn Lý, luật sư Nguyễn Văn Ðài, luật sư Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Phong, Nguyễn Bình Thanh, Hoàng Thị Anh Ðào, Lê Thị Lệ Hằng đã bị giặc cộng bắt bỏ tù, không biết đến bao giờ mới được phóng thích. Còn những kẻ đang nắm Ban Ðiều Hành Lâm Thời Khối 8406 như:
    -Ðỗ Nam Hải, Trần Anh Kim, Phan Văn Lợi, Nguyễn Chính Kết đều chỉ là những tên cò mồi chính trị, đấu tranh cuội, do Băng Đảng Cướp Việt Tân trực tiếp điều khiển! Theo thống kê của Khối 8406, đăng trên trang nhà trên internet, đã có một số người ghi danh, tham gia vào tổ chức, bao gồm:
    * 463 người trong nước.
    * 170 nhà đấu tranh dân chủ tại hải ngoại (gồm nhiều nước).
    * 920 người tại Canada (do tên việt gian Lâm Thu Vân tại Montreal tổ chức ghi danh).
    * 2176 người ghi danh qua tờ báo điện tử Ðàn Chim Việt (gồm nhiều nước).
    * 84 người ghi danh tại Nhật.

    Một Vài Nét Về Các Con Rối Chính Trị Thuộc Khối 8406.

    1. "Kỹ sư" Ðỗ Nam Hải:
    Con thò lò chính trị, con rối, con cờ của Đảng Cướp Việt Tân. Ðấu tranh cuội, đấu tranh dỏm. Những vụ hắn bị công an bắt bớ, mời lên "Làm Việc", tịch thu máy vi tính, chỉ là những màn kịch rất rẻ tiền nhằm lừa bịp thế giới, làm cho thế giới tưởng rằng Việt Nam đang có "Đối Lập"! Nếu Hải là người đấu tranh thật thì ắt đã bị ngồi tù như cha Lý và Lê Thị Công Nhân rồi! Không những không bị tù, Hải còn được tự do đi lại liên tục suốt từ nam ra bắc và đi bằng máy bay! Hải bỏ việc làm ở ngân hàng để hoạt động chính trị thì tiền ở đâu mà đi "Du Lịch" sang như thế, nếu không phải là tiền của Việt Cộng và Việt Tân chi trả? Ðang hoạt động chính trị thì Hải lại tuyên bố ngưng vì "Chữ Hiếu", phải ở nhà Chăm Sóc Mẹ Già, rồi lại tiếp tục hoạt động!

    2. Cựu Trung tá Việt Cộng Trần Anh Kim và nhà Dân Chủ Thịt Chó Nguyễn Khắc Toàn cùng một lý luận:
    Cuộc chiến tranh giữa hai miền Nam Bắc là cuộc chiến tranh "Ý Thức Hệ", huynh đệ tương tàn, nồi da xáo thịt! Tất cả chúng ta đều là anh em, từ những thằng tỷ phú đô la cũng như những kẻ đang chết đói, tất cả đều là "anh em"!!! Hãy xóa bỏ hận thù, quên đi quá khứ, cùng hướng về tương lai, hòa hợp hòa giải để xây dựng đất nước!

    3. "Linh mục" Phan Văn Lợi:
    Con Quạ Đen Đeo Thánh Giá. Y đã từng phát biểu rằng trong số những Đảng Viên Cộng Sản, cũng có những người tốt. Chúng ta cần kiên nhẫn chờ đợi một Goóc Ba Chớp hay Yeltsin trong Đảng Cộng Sản ra cứu nước!

    4. Nguyễn Chính Kết:
    Ðại diện của Khối 8406 tại Hải Ngoại. Việc ông Kết cùng đứa con gái đi lén sang Mỹ mà bọn công an cộng sản không hề hay biết, cho đến nay vẫn còn là một dấu hỏi. Theo lời ông kể thì chuyến đi của ông tuyệt đối bí mật nhưng khi máy bay gần đến phi trường San Francisco thì phóng viên Huỳnh Lương Thiện "Tình Cờ" biết (?), phóng xe ra phi trường để đón ông!
    Ông Kết đã đi nhiều nơi tại Mỹ và Canada để thuyết trình và đi chữa bệnh tại Canada. Tổ chức nào đã tài trợ cho những hoạt động nêu trên của ông, nếu không phải là Băng Đảng Việt Tân? Ông Kết đã tuyên bố nhất định sẽ trở về nước nhưng sao bây giờ lại xin ở lại để tỵ nạn chính trị?
    Mới đây ông Kết lại "Bật Mí" thêm: Ông không thể trở về Việt Nam vì có những người trong Khối 8406 muốn đẩy ông ra hải ngoại để họ thao túng tổ chức và đồng thời họ mượn tay cộng đồng người Việt tại hải ngoại để đốt cháy ông!

    5. Trần Khuê và Nguyễn Ðan Quế:
    Ngày 4 tháng 7 năm 2005, nhân dịp lễ Quốc Khánh nước Mỹ, tòa Tổng lãnh sự Mỹ tại Sài Gòn đã mời một số nhân vật "Đối Kháng" đến dự tiệc. Các nhân vật được mời gồm có: Linh mục Chân Tín, cụ Trần Hữu Duyên (Phật giáo Hòa Hảo), Phương Nam Ðỗ Nam Hải, Nguyễn Ðan Quế và Trần Khuê.
    Nếu chúng ta nhìn kỹ tấm hình chụp thì sẽ thấy trên ngực áo của mỗi nhà "Đối Kháng" đều có đeo một huy hiệu nhỏ, in hình Lá Cờ Máu! Chỉ có những kẻ chấp nhận đi làm tay sai cho giặc mới chấp nhận đeo cờ của giặc trên ngực áo. Nội một điểm này thôi là chúng ta có thể đánh giá tư cách của bọn này rồi!
    Trước đây, ai cũng phải phong cho tên bồi bút Tố Hữu là "vua thổi ống đu đủ" vì hắn đã "thổi" cho "Bác" Hồ, Bác Mao, Bác Lê Nin, Bác Stalin lên tới Trời Xanh. Có thể nói hắn còn tận tụy hơn cả một con chó hết lòng hết dạ trung thành với chủ, sẵn sàng ăn cứt người chủ bất cứ lúc nào. Nhưng bước sang thế kỷ thứ 21 thì ngôi vị "Thiên hạ đệ nhất ống đu đủ" của Tố Hữu đã bị lung lay: Hắn đã bị Trần Khuê qua mặt cái vù. Khuê đã nhanh chóng trở thành "Vua Thổi Kèn" (Cock-Sucker) khi hắn thổi tên Hồ Tặc lên thành "Thánh Hồ", ngang với Vua Hùng dựng nước!!!
    Muốn biết rõ thì quý vị có thể tìm đọc "Đại" tác phẩm "Ðối Thoại Năm 2000" của Trần Khuê, đăng trên trang nhà của Hưng Việt!

    6. "Luật sư" Bùi Kim Thành:
    Bị "điên"(?) và từng bị Giặc Cộng nhốt trong Nhà Thương Điên. Ðược Việt Gian Cộng Sản cho sang Mỹ tỵ nạn "Chính Trị". Con Cờ, Con Bài, Con Rối của Đảng Cướp Việt Tân. Cái Bằng "Luật Sư" của Bà Thành cần phải được xét lại vì viết một câu văn tiếng Việt không nên hồn thì làm luật sư thế đếch nào được? Có lẽ nhân vật này cũng tựa như nhân vật Nguyễn Thanh Nga "Ðóa Hồng Gai", có cái "Bèng Tú Từa Hưa"!

    Ðòn Hỏa Mù Của Khối 8406.

    Mới đây ngày 12 tháng 2 năm 2009, Khối 8406 đã công bố bản "Tuyên Bố 9 Điểm Về Tình Hình Việt Nam Hiện Nay", đăng trên báo điện tử ViêtNam Exodus. Ðây lại là đòn hỏa mù, phá thối của nhóm "Tứ Nhân Bang" Hải-Kim-Lợi-Kết, nhằm đánh lạc hướng đấu tranh của chúng ta, lôi kéo chúng ta chú ý vào mặt trận giả mà quên đi những mục tiêu quan trọng cần phải đánh. Chín Điểm Tuyên Bố của Bốn Thằng Lưu Manh Hải-Kim-Lợi-Kết là Chín Điểm Ngu Xuẩn và hết sức phản động. Tuy nhiên, trong phạm vi bài viết này chúng tôi chỉ tóm tắt, nói lướt qua. Nếu chúng ta chúi đầu vào phân tích là trúng kế "distraction" của bọn chúng!

    Nói tóm tắt, Chín Điểm của bọn chúng, bao gồm:
    -Xin-cho ... Hiến Pháp Mới, xin-cho công bố bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền trên truyền thông cho toàn dân được biết! (đây là trọng điểm đấu tranh trong năm 2009, trò hề diễu cợt trên sự đau khổ của người dân!).
    -Kiện Việt Gian Cộng Sản ra trước Liên Hiệp Quốc về những vi phạm nhân quyền! (Con Kiến Mà Kiện Củ Khoai và Tết Maróc!).
    -Lên án 15 thằng trong Bộ chính trị! (chỉ có 15 thằng này là có tội với đất nước mà thôi!).
    -Lên án Công Hàm Bán Nước do Phạm Văn Ðồng ký năm 1958 (lo những chuyện ruồi bu mà không chịu thấy dân đang đói phải đi ăn cướp gà chết vì bệnh!).
    -Kêu gọi thế giới giúp bọn Việt Gian Cộng Sản về mọi mặt!!! (bộ mặt chó đẻ, tay sai, cò mồi chính trị của mấy thằng điếm ma cô đang lãnh đạo Khối 8406 nằm ở điểm này!).
    -Lên án cuộc thảm sát tại Thiên An Môn năm 1989! (diễu cợt ngu xuẩn và ruồi bu!).
    -Kêu gọi Việt Kiều hãy VỀ NƯỚC để giúp người dân đấu tranh cho dân chủ! (một hình thức kêu gọi về Việt Nam Đi Du Lịch!).

    Thái Ðộ Của Chúng Ta Ðối Với Những Nhà Ðấu Tranh Ở Trong Nước.

    Trong số những người đấu tranh, chắc chắn phải có những người đấu tranh thật sự. Tuy nhiên, thành phần cò mồi và đấu tranh cuội rất nhiều, khoảng 90%. Chúng ta nên có thái độ dè dặt, không nên quá vội vã "Phong Thánh" cho bất cứ một nhân vật nào.

    -Ví dụ như trường hợp cô luật sư Lê Thị Công Nhân. Chúng ta ghi nhận sự đấu tranh của cô là can đảm và đáng khâm phục. Tuy nhiên, có một số phóng viên ở hải ngoại đã vội vàng "Phong Thánh" cho cô ta, ví cô ta như những vị anh hùng dân tộc Hai Bà Trưng, Bà Triệu!
    -Ông Ðào Văn Bình, cựu trung tá VNCH đã vội vàng "Phong Thánh" cho tên đấu tranh cuội Trần Anh Kim, ví tên này như danh tướng Trần Bình Trọng đời nhà Trần! Ông Bình đã "thổi kèn" những câu như sau:
    -Chúng tôi kính cẩn nghiêng mình kính phục cựu Trung tá Trần Anh Kim!
    -Chúng ta cùng là anh em, cùng quê ở Thái Bình mà huynh đệ tương tàn, nồi da xáo thịt; cùng là Trung tá mà đánh nhau trong cuộc chiến!

    Bài viết của ông Bình đăng trên báo điện tử VietNam Review của Đảng Cướp Việt Tân!

    -Tên Bằng Phong Ðặng Văn Âu (đàn em Đổ Bô cho Nguyễn Cao Kỳ) đã nói chuyện với cựu Đại tá Việt Cộng Vũ Cao Quận qua điện thoại rồi cả hai cùng khóc trên điện thoại vì chợt nhận thức ra được sự vô lý của cuộc chiến tranh ý thức hệ, nồi da xáo thịt, huynh đệ tương tàn!

    Cái trò hề "Huynh Đệ Tương Tàn" đã được một số tên cò mồi, tay sai của Việt Gian Cộng Sản diễn kịch nhưng đã trở thành những trò diễu dở. Ðây cũng là "Học Thuyết" của tên Nguyễn Cao Kỳ, giải thích lý do vì sao hắn đã về Việt Nam để đi Bưng Bô cho Việt Cộng!

    Tầm vóc của những vị anh hùng dân tộc rất là vĩ đại và có thể nói là duy nhất, không thể có bất cứ một nhân vật nào trong thời đại ngày nay xứng đáng để so sánh. Những phong trào đấu tranh đang tiến hành và bọn giặc vẫn còn ngồi đó cai trị đất nước ta. Ðã đánh đuổi được bọn giặc chưa mà đã vội vàng đem "Phong Thánh" những người đấu tranh?

    Kết Luận.

    Khối 8406 ngày nay đã biến thành hang ổ của bọn cướp, dày đặc những tên cướp do bọn Việt Gian Cộng Sản và Việt Tân cài vào. Những người chân chính, linh hồn của Khối đã bị bỏ tù, và có thể nói là Khối đã chết yểu. Những cuộc phát động đấu tranh của Khối như chiến dịch "Tã Trắng Thắng Cờ Hồng", kêu gọi mọi người khi ra đường nên mặc áo trắng, đã biến thành trò hề. Kế hoạch kêu gọi toàn dân ra đường Đua Xe Gắn Máy để làm sụp đổ Chế Độ Cộng Sản cũng đã biến thành trò hề, không ai hưởng ứng.

    Nội một điểm Khối 8406 được tờ báo điện tử Ðàn Chim Việt tích cực quảng cáo và dụ dỗ được mấy ngàn người ghi danh thì chúng ta có thể nhận thức được vấn đề. Ðàn Chim Việt chính là cái Ổ Rắn Độc của Việt Cộng tại hải ngoại, bao gồm những tên trùm Cộng Sản sừng sỏ nhất, điếm ma cô nhất như Bùi Tín và Vũ Thư Hiên trực tiếp lãnh đạo. Do đó, chúng ta có thể nói rằng Khối 8406 chính là con đẻ của Đảng Việt Gian Cộng Sản. Những người ngây thơ tham gia vào Khối đã bị lợi dụng. Cái ban lãnh đạo gồm bốn tên lưu manh, cò mồi chính trị như Ðỗ Nam Hải, Trần Anh Kim, Phan Văn Lợi, Nguyễn Chính Kết đã lợi dụng những thành viên ngây thơ, lợi dụng người dân khờ khạo để đánh bóng cho cái chế độ Việt Gian Cộng Sản, làm cho thế giới cứ tưởng rằng Việt Nam đang có dân chủ, đang có sự đối lập chính trị ở trong nước!!!

    Xin đồng bào hãy thức tỉnh và tẩy chay Khối 8406. Những ai đã lỡ ghi danh tham gia thì hãy rút tên, đừng để bọn lưu manh lợi dụng tên tuổi của mình để làm những điều bất chính!

    Trần Thanh - 13/2/2009

    ReplyDelete
  2. Mặt Thật Bùi Tín

    Ðôi Lời Mở Đầu.

    Từ khi Nghị Quyết 36 của Việt Cộng (VC) được tung ra vào đầu năm 2004, mấy tháng qua là lúc các Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại có nhiều biến cố quan trọng, dồn dập nhất. Ngoại trừ các vụ 30/4 và 21/6, từ tháng 9/2005 đến nay chúng ta đã và đang thấy có hàng chục các vụ khác. Như vụ Hoàng Minh Chính và Nguyễn Xuân Ngãi, vụ Bùi Tín và Họp mặt dân chủ, vụ Phạm Ngọc Tuận kiện đồng hương Minnesota, vụ Thích nhất Hạnh và bọn phản chiến Mỹ biểu tình chống chính phủ, vụ đón Văn Công VC sang tổ chức hát gây quỹ từ thiện, vụ VC công khai đem cả đoàn hàng trăm cán bộ Tuyên Vận sang Úc trình diễn, vụ Frank Jao tổ chức cho đại sứ Marine đến Cali khích lệ bọn nằm vùng treo cờ Cộng Sản (CS), vụ Lý Tống, chiến dịch tuyên vận quy mô của VC tại Mỹ với hệ quả của nó ….
    Hầu hết là các Cuộc Tấn Công của CS, bọn Tay Sai, và lũ Trở Cờ Đón Gió. Vụ nào cũng quan trọng, và nếu hợp lại thì sẽ có tầm quan trọng sống chết cho các Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn Hải Ngoạị. Nếu không muốn bị thua nhục nhã lần nữa thì Người Việt Quốc Gia chúng ta phải dồn hết sức để cùng nhau chống lạị. Nhưng chống cách nào cho khỏi hụt hơị. Chống cách nào để không phải làm đi làm lại mà ảnh hưởng vẫn lớn lao, lâu dài.
    Theo thiển ý chúng tôi thì chỉ còn có 2 phương thức hữu hiệu để chống lại giặc ngoài thù trong. Ðó là: BIỂU DƯƠNG và TẨY CHAY.
    Ai cũng biết vì ta phân hoá quá nên bị coi thường. Từ Nguyễn Cao Kỳ đến Phan Văn Khải, từ Bùi Tín đến bọn trở cờ đón gió, đều công khai hay hàm ý nói rằng Người Chống Cộng chỉ có loe ngoe vài mống, chỉ là thiểu số không đáng kể, và đang tắt lịm dần v.v…. Vì thế nên bọn này ngày càng ra mặt lộng hành, cứ tuần tự nói và làm những gì đã mưu tính.
    Nếu chúng ta không chứng tỏ được cho cả bạn lẫn thù thấy rõ sự hợp quần và quyết tâm tranh đấu của ta thì đương nhiên sẽ phải thua. Ðấy là luật chơi dân chủ. Hãy nhìn vào gương thành công chói lọi của vụ chống ảnh Hồ và cờ Cộng (Trần Trường), vụ Tượng đài Việt-Mỹ, vụ chống Đài VTV4 bên Úc trước đây, và vụ chống Đoàn Văn Nghệ “Duyên Dáng” bên Úc bây giờ, để thấy rõ điều đó. Chỉ có những cuộc biểu dương có tầm vóc như thế mới làm cho bọn chúng trơ mắt ra, ngọng không nói được. Còn nếu chỉ có dăm ba trăm người thì làm sao làm chúng câm họng được, làm sao không bị chúng khinh?
    Bởi thế, chúng ta không chỉ hoàn toàn ủng hộ và triệt để hoan nghênh các cuộc đấu tranh của đồng hương khắp nơi, từ Minnesota, Hoa Thịnh Đốn đến Cali, từ Mỹ tới Úc, mà còn phải kêu gọi tập thể Người Việt Quốc Gia Hải Ngoại đoàn kết lại để có sức mạnh, để tiếng nói được nể vì, để chặn đỡ phần nào các cuộc tấn công ồ ạt của chúng.
    Chúng ta phải tìm cho ra một phương thức đoàn kết mà đa số Người Việt Quốc Gia có thể chấp nhận được. Ðây là một vấn đề sống chết, chúng tôi sẽ xin trở lại trong một dịp sau.
    Ngay bây giờ tôi xin đi vào một vấn đề rất quan trọng khác, đang ngày càng làm tan nát tập thể Người Việt Tỵ Nạn chúng ta. Ðó là vấn đề “thù trong”, vấn đề nằm vùng của bọn CS, các tay sai của chúng, và bọn trở cờ đón gió.

    Mặt Thật Của Ông Bùi Tín.

    “Mặt thật” là tên một cuốn sách của ông Bùi Tín, một cựu Ðại tá quân đội VC, và cũng là cựu Phó Tổng Biên Tập tờ Nhân Dân của Đảng VC. Vì địa vị cũ của ông ta trong hàng ngũ VC, ông Tín đã được dư luận chú ý đến nhiều, khi Ly Khai khỏi Đảng VC và Đào Tỵ tại Pháp.
    Là Người Việt Tỵ Nạn Chống Cộng, tất nhiên tôi cũng lưu ý tìm hiểu về ông Tín. Do đó tôi đã có một số nhận xét về cả con người lẫn lập trường chính trị của ông ta. Cho đến gần đây, sau khi đọc một lá thư ngỏ của ông ta thì tôi thấy đã đến lúc cần phải chia xẻ cùng các Chiến Hữu Người Việt Quốc Gia về những nhận định của tôi.

    A- Lá Thư Ngỏ Gửi HMDC (Họp Mặt Dân Chủ).
    Ngày 1/10/2005 ông Bùi Tín đã viết một lá thư ngỏ (tài liệu đính kèm, số 1) gửi những người đã tham dự cuộc “Họp Mặt Dân Chủ” ngày 9/9/2005, để khuyên nhủ, an ủi họ, khi họ bị dư luận chỉ trích. Họ bị chỉ trích vì hầu hết những người gọi là “Đấu Tranh Dân Chủ” này đã từng có thành tích Không Chào Cờ Quốc Gia, chủ trương treo cả 2 Cờ Quốc / Cộng, lén lút đi họp với Nguyễn Đình Bin, luồn lọt đi đón chào Phan văn Khải, đi đi về về Việt Nam giao dịch với CS, viết bài kêu gọi Người Việt Quốc Gia Hải Ngoại xóa bỏ hận thù (nhưng VC thì vẫn tha hồ trả thù cả Người Sống lẫn Người Chết), cổ võ hòa giải hòa hợp một chiều với ngụy quyền VC, ca ngợi công lao của VC, không hề làm gì để cùng đồng hương chống lại bọn CS nằm vùng và tay sai đã liên tục đánh phá các Cộng Đồng Tỵ Nạn của ta v.v.…
    Vô tình hay cố ý, lá thư ngỏ của ông Bùi Tín lại để lộ cho tôi thấy rõ thêm con người thật của ông ta. Thư không dài nhưng cũng chứa đựng đủ những ngôn ngữ để cho tôi đi đến một kết luận vững chắc, hầu như không thể sai được, về cả sự kiêu căng trâng tráo lẫn lập trường gian tà của ông ta. Phải nói là lá thư đó đã một lần nữa cho tôi thấy rõ bộ Mặt Rất Thật của ông ta. Sau đây là một vài đoạn chứng tỏ, trích từ trong thư:

    1- Vu Cáo Người Việt Quốc Gia Là Phá Hoại ....
    Khi BùiTín hạ bút viết:
    “Điều rất mừng là mấy năm nay, cảnh cản phá nhau chụp mũ cho nhau bừa bãi, tuỳ tiện, ai không theo ta là kẻ thù của ta, cảnh vu cáo nhau tay sai VC, nằm vùng, gián điệp, đặc công đỏ … đã bớt hẳn, và đang có chiều hướng lịm tắt vì không còn thị trường, khi dân trí Cộng Đồng ta đã cao hơn trước nhiều” ... và ...”. Ðiều phi lý là chính những người tự cho là Chống Cộng mạnh mẽ nhất thì lại vô tình làm cho chính quyền CS thích thú nhất, làm lợi cho họ nhất”….
    Ông Bùi Tín đã dùng một thủ đoạn tuyên truyền cố cựu của CS là, dựa vào một tiền đề có vẻ đúng: Cảnh đánh phá quy chụp nhau, để dẫn đến một kết luận hoàn toàn sai và tai hại: Do Người Chống Cộng gây ra.
    Bằng cách đó ông Bùi Tín đã một mặt khẳng định rằng những Người Việt Quốc Gia Chống Cộng và tự cho là Chống Cộng Bất Chính là những Người Đã Đánh Phá, Chụp Mũ những người khác (ý muốn chỉ những người mệnh danh là “Đấu Tranh Dân Chủ”), và Làm Lợi cho VC; một mặt chạy tội cho Bọn CS Nằm Vùng, Bọn Ngụy Phản Tỉnh, Bọn Trở Cờ Đón Gió, vốn là nguyên nhân chính của Sự Phân Hoá trong các Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn; và mặt khác lại ra mặt Khinh Miệt, Mỉa Mai, rằng công cuộc Chống Cộng Bảo Vệ Cộng Đồng của Người Việt Quốc Gia đang Lịm Tắt Dần vì Không Còn Thị Trường.
    Ðây là một luận điệu Vừa Đánh Trống Vừa Ăn Cướp! Sự ngược ngạo của Bùi Tín quả đã đến cao độ. Người Việt Hải Ngoại đã phải bỏ nước đi Tỵ Nạn vì không thể chấp nhận CS. Họ không Hoà Hợp Hòa Giải với VC vì chúng không hề hoà giải hòa hợp ngay với người dân trong nước. Chính ngay bản thân ông Bùi Tín, tuy theo CS cả nửa thế kỷ rồi mà cũng phải “Phản Tỉnh”, chạy trốn. Rồi bây giờ ông ta và mấy Nhà “Tranh Đấu Dân Chủ” lại bỗng dưng đổi chiều đi Hoà Hợp Hòa Giải với VC để Dân Chủ Hoá chúng nó? Vậy thì ai phản bội lý tưởng tự do và cuộc tranh đấu cho dân chủ, ai đáng bị lên án? Lên án người giữ vững Ngọn Cờ Chính Nghĩa hay lên án kẻ Trở Cờ Đón Gió, kẻ Đội Lốt Quốc Gia và Phản Tỉnh Cuội.
    Ði theo kẻ cướp rồi lại la làng là bị cáo gian, là một hành động trơ trẽn bỉ ổi nhất. Ý thức ở đâu, lòng yêu nước Chống Cộng ở đâu, và liêm xỉ ở chỗ nào mà dám dương dương tự đắc nói như trên với tập thể những Người Chống Cộng thuần thành nhất?

    2- Công Khai Vận Động Hoà Hợp Hòa Giải Với VC.
    Ở một đoạn khác trong lá thư ngỏ ông Bùi Tín viết:
    “Trong cuộc HMDC 2005 tôi đã góp ý với các bạn rằng ta nên vun trồng ý thức dân chủ đa nguyên trong đấu tranh (la culture pluraliste de la democratisation); nhiều cách đấu tranh, nhiều phương pháp, nhiều mặt, nhiều tổ chức, nhiều cách tiếp cận, từ đó tạo nên hiệu quả tổng hợp cực kỳ to lớn. Không thể chỉ có một biện pháp của “tôi”, ngoài ra là vứt đi!”.…
    “Cho nên có người phất cờ, dương khẩu hiệu, phát truyền đơn ngoài đường; có người vào họp báo, chất vấn, đặt câu hỏi trực diện; có người có thể bắt tay họ, trò chuyện với họ, có thể ăn cơm với họ nữa, để nói cho họ biết vài điều lý sự; có thể hướng dẫn cho họ đi thăm chỗ này chỗ kia để tuỳ lúc thuận tiện chỉ cho họ một sự thật, một lựa cho.n. Không về nước hay về nước cũng tuỳ” ....
    Cũng vẫn một thủ đoạn tuyên truyền ngụy biện, dùng luận điệu Đa Nguyên (đúng) để dẫn dụ đến hòa hợp với Việt Cộng (sai)!
    Qua đoạn trích dẫn trên, tâm địa phản bội chính nghĩa Tự Do của Bùi Tín lại càng lộ liễu hơn nữa. Chắc đương sự cho là đã đến lúc có thể Lật Ngửa Con Bài, nên đã công khai Thuyết Giảng cho các nhà “Tranh Đấu Dân Chủ” trong HMDC hiểu rằng cuộc đấu tranh phải Đa Dạng, có nghĩa là, sau khi phải Họp Kín Đi Đêm thì bây giờ có thể Bắt Tay Cán Bộ VC, mời chúng đi ăn chơi, rước chúng về nhà ngủ v.v… để Giảng Giải và Thuyết Phục chúng! Và cứ như thế, tùy nghi, người người giao du với VC, ngày ngày sinh hoạt với VC, là sẽ “từ đó tạo nên hiệu quả tổng hợp cực kỳ to lớn”! Là Hoà Hợp Hoà Giải Một Chiều với VC!
    Nếu quả thật chủ trương đường lối hay như thế và thành công như thế thì tại sao Bùi Tín không ở lại trong nước cho dễ tiếp cận và mau thuyết phục CS mà phải Đào Tỵ ra ngoài để đi thuyết dụ người khác? Hay tại VC bây giờ đã đổi mới rồi. Nếu vậy thì tại sao Nhà Tranh Đấu “Dân Chủ Hàng Đầu” Hoàng minh Chính vừa ở trong nước ra (mà chẳng biết gì cả) lại cứ bảo là Bọn VC nó cực kỳ ngoan cố, Giải Pháp 3 Bên ông ấy đưa ra cả chục năm nay mà chúng chẳng thèm nói gì, và nay thì ông đã phải thú nhận là Bất Khả Thi!
    Phải chăng Bùi Tín tài giỏi hơn hay là ông ta đang làm việc theo một kế hoạch nào đó, cứ từng bước mà đi. Và biết đâu chẳng bao lâu nữa các Nhà “Tranh Đấu Dân Chủ” của ông ta sẽ kết hợp thẳng với những Cán Bộ Cộng Sản Thầm Lặng (trong nước) hay Nằm Vùng, Phản Tỉnh Cuội (ngoài nước) để đấu tranh cho mạnh hơn? Và không chừng một ngày không xa sẽ có cả những Nhà Dân Chủ Can Đảm Phi Thường và Tài Giỏi Siêu Việt, về nước Đối Lập với bạo quyền để lo Dân Chủ Hóa, hoặc Gia Nhập luôn Đảng CS, theo chiến thuật Vào Hang Cọp Để Bắt Cọp Con, hoạt động thật đắc lực cho được lòng tin và có chức vụ lớn, rồi sẽ dân chủ hoá luôn cả chế độ? Rõ ràng là một cái bẫy tinh vi!

    3- Bùi Tín Nhục Mạ Người Việt Quốc Gia.
    Trong đoạn chót lá thư ngỏ, đã được công khai phổ biến khắp nơi, ông Bùi Tín còn viết:
    “Ðiều cuối cùng cần nói là nếu còn có chút lương tâm dân chủ le lói, ắt họ có thể thấy rằng khi chưa làm được gì cho sự nghiệp dân chủ hoá quê hương thì họ chớ nên “Ném Bom” vào hàng ngũ những người đang đấu tranh ít nhiều có hiệu quả hơn họ rât nhiều, đến mức đối phương phải nể sợ và ráo riết đối phó. Vả lại những quả bom ngu ngơ của họ khốn nỗi đã tịt ngòi ngay trước khi được xử dụng”.
    Ðoạn văn này, cũng như cả lá thư của ông Bùi Tín, tuy đọc hơi khó hiểu, vì ông ta dùng cái thứ văn hóa CS (như câu: “Đấu tranh ít nhiều có hiệu quả hơn họ rất nhiều”), nhưng tựu chung thì cũng chỉ để một mặt tự khoe mình là đã làm cho CS phải nể sợ và ráo riết đề phòng (!?) một mặt châm biếm, nhục mạ Người Quốc Gia là chưa làm được gì cho sự nghiệp dân chủ hoá quê hương, mà chỉ đi “Ném Bom Ngu Ngơ Tịt Ngòi” để phá hoại ông ta và đám Đệ Tử “Đấu Tranh Dân Chủ”. Thế chưa đủ, Bùi Tín còn viết thêm:
    “Rồi sẽ có lúc họ được lương tâm dân chủ lương thiện của chính họ mách bảo, sẽ im thôi; họ sẽ không còn làm cái chuyện non nớt, cái trò dại dột “Quân Ta” bắn “Quân Mình”, hay là Quân Ta Ném Bom nhầm vào “Quân Bạn”, để cho Đối Phương vỗ tay tán thưởng”.
    Như vậy là qua 2 đoạn văn ngắn ngủi vừa nói, Bùi Tín đã vừa chế nhạo vừa công khai nhục mạ Tập Thể Người Việt Quốc Gia là non nớt, là không có lương tâm dân chủ lương thiện, và lại còn phá hoại, Ném Bom vào Đám Người “Đấu Tranh Dân Chủ” của đương sự.
    Dường như đương sự không bao giờ nghĩ xem tại sao người ta lại Ném Bom vào mình mà không ném vào bao nhiêu Người Phản Tỉnh đáng quý khác? Và tại sao một chứng nhân lịch sử như ông Việt Thường đã phải kiên trì tố cáo và gọi Bùi Tín là Một “Đặc Công Đỏ”?
    Phải chăng Bùi Tín thuộc loại Đầu Đã Có Sạn CS, không biết gì khác, và có nói gì cũng thế thôi.

    B- Một “Email” Cũ Của Ông Bùi Tín.
    Cuối năm 2002 một số anh em chúng tôi có đưa ra bài “Nhu cầu Bảo vệ Lằn Ranh Quốc / Cộng” (LRQ/C), nhằm mục đích kêu gọi đồng hương tỵ nạn giữ vững LRQ/C, để phân định bạn / thù, để ngăn chặn bọn nằm vùng quấy phá lũng đoạn các Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại, và để vận động đoàn kết khối Người Việt Quốc Gia Chân Chính, hầu tạo điều kiện yểm trợ hữu hiệu cuộc đấu tranh đòi tự do dân chủ của đồng bào quốc nộị Chủ trương đề ra là tích cực góp phần vận động xây dựng một tập thể Người Việt Quốc Gia, bao gồm tất cả những con dân Việt thực tình Chống Cộng, kể cả những Người CS thực tâm Phản Tỉnh, và ưu tiên nhằm vào Khối Người Việt Hải Ngoại.
    Trong đường hướng đó tôi đã hỏi ý kiến nhà thơ Nguyễn Chí Thiện, một người tù tiếng tăm của chế độ CS, xem ông nghĩ thế nào về nội dung bài LRQ/C. Nó có đúng với ý nguyện của người dân trong nước hay không. Câu trả lời của ông Nguyễn Chí Thiện là: Hoàn toàn đúng, và chính ông Thiện đã cùng đứng tên trong bài viết với chúng tôi.
    Cũng vào khoảng thời gian đó, khi được một Chiến Hữu cho biết ông Bùi Tín vừa viết một bài có vẻ Chống Cộng rất thật tình (đã tuyên bố trả lại 9 huy chương cho VC) và nói đây là người có thể liên lạc được, tôi đã tìm đọc bài “Một Phương Án Trình Đồng Bào Cả Nước” của ông ta, viết nhân dịp đầu năm 2003. Vì thấy tinh thần của bài viết khá tốt, có cùng một mục đích Chống Cộng như ta, tôi đã viết một email ngắn cho ông ta, kèm theo bài LRQ/C, cũng để hỏi xem ông ấy nghĩ thế nào.
    Không ngờ, trái hẳn với ông Nguyễn chí Thiện, ông Bùi Tín đã hàm hồ miệt thị bài này và các tác giả của nó, đồng thời còn hàm hồ nhục mạ luôn cả VNCH và QLVNCH, với một luận điệu và cung cách chỉ có ở Bọn CS và Tay Sai. Dĩ nhiên tôi đã trả đũa thật mạnh mẽ, vạch trần sự giả trá, hàm hồ và trình độ thấp kém của đương sự (tài liệu số 3).
    Từ đó tôi vẫn để tâm theo dõi xem những bước tới của đương sự ra sao.
    Chỉ ít lâu sau, đương sự đã lùi một bước. Khi tờ Ngày Nay bên Texas mở một cuộc phỏng vấn rộng rãi khoảng hai chục người về chủ trương bảo vệ LRQ/C của chúng tôi, ông Bùi Tín đã trả lời một cách khá mềm mỏng, biết điều hơn trước rất nhiều (Xin xem thêm chi tiết ở website: www.geocities.com/ttnvqgh, bài: Các thắc mắc về LRQ/C và LTC).
    Nhưng đó không phải là “Mặt Thật” của ông Bùi Tín. Nó chỉ là chiến thuật, lúc tiến lúc thoái. Phải đến khi nhu cầu đòi hỏi và tình thế cho phép, ông ta mới để lộ rõ Bộ “Mặt Thật” của mình. Và sự lộ diện ấy đã thể hiện qua lá “Thư Ngỏ Thân Gửi Các Anh, Chị Trong HMDC” của đương sự mà người viết vừa trình bày ở trên.
    Qua lá thư này Bùi Tín đã cho tôi thấy không thể sai được là từ bấy lâu nay đương sự đã và vẫn có một lập trường ngược hẳn lại với lập trường của Người Việt Quốc Gia, tuy bề ngoài ông ta vẫn nói Chống Cộng, nhiều khi khá mạnh mẽ, nên đã Mê Hoặc được một số người.
    Ðể chứng minh cho quý Đồng Hương và Chiến Hữu thấy rõ hơn con đường đi lắt léo của ông Bùi Tín, từ Cộng Sản đến Phản Tỉnh, rồi lại từ Phản Tỉnh Đến Hoà Hợp Hoà Giải, như thế nào, tôi thấy cần phải đưa ra một email cũ của ông Bùi Tín mà tôi giữ từ lâu.
    Như trên đã nói, sau khi đọc bài “Một Phương Án Trình Đồng Bào” của ông Bùi Tín, tôi đã gửi cho ông ta một email ngắn để thăm dò ý kiến. Ðược ít hôm thì ông ta hồi âm (tài liệu số 2). Trong email của Bùi Tín có đoạn viết nguyên văn như sau:
    “Lằn Ranh Quốc Cộng trong nước không ai đặt ra nữa cả, lạc lõng quá! Cần nhận rõ: 78 triêu / 80 triêu dân ta là trong nước. Đó mới là khối toàn dân cần tiêp cận; Trong nước người dân cho Quốc Gia VNCH là không còn, vì bât lực, thối nát, thất trận và bỏ đi ..., không còn môt sức hấp dẫn nàọ Mỹ đã cho vũ khí gấp 9 lần Nga Xô giúp miền bắc, cho cả nửa triệu quân, cả B52, bom 7 tấn mà vẫn thua. Nếu VNCH đứng vững thì nay sẽ khác! Cần sám hối sâu sắc. Nay trận tuyến khác rồị. Chỉ có độc đoán và dân chủ; trong nước là trực tiếp quyết định; dân chủ ngoài nước là hổ trợ cực kỳ cần thiết. Trong nước, không có ai quan tâm đến điều các ông viết”.
    Ðoạn văn này đã cho chúng ta thấy rõ con người và lập trường của Bùi Tín như thế nào. Chúng tôi đã có thư đáp lại khá đầy đủ (tài liệu 3) nên ở đây chỉ xin nhấn mạnh thêm một vài điểm.

    1- Bùi Tín Ngụy Biện, Khi Nói: “Làn Ranh Quốc Cộng trong nước không ai đặt ra nữa” ..,
    -Ông Tín (vẫn một bài học cũ) đã lấy cái bề ngoài có vẻ đúng đân không dám nói đến hai chữ Quốc / Cộng -- để ngụy biện rằng: “Trong nước không có ai quan tâm đến điều các ông viết”. Ông ta thừa biết chỉ vì sợ bị tù tội mà người dân không dám công khai nói đến 2 chữ đó. Còn bảo: “Nay trận tuyến đã khác rồi. Chỉ có độc đoán và dân chủ” ... thì liệu ông ta có bảo đảm rằng người dân bây giờ dám nói và chỉ nói đến mấy chữ đó không? Ông ta không thấy ngay cả những người gọi là các “nhà dân chủ” tiếng tăm mà cứ mở mồm ra nói đến tự do dân chủ là bị đi tù hay sao. Ông biết thế mà tại sao lại ngụy biện như thế?
    -Cũng ở điểm này ông Tín có dám bảo đảm rằng VC sẽ còn mãi mãi ngự trị ở đất nước Viêt-Nam không? Nếu không thì sau “Cộng Sản” sẽ là cái gì nếu không phải là “Quốc Gia”? Quốc Gia Viêt-Nam đã tồn tại trong suốt lịch sử Dân Tộc, cho đến khi họ Hồ đem CS vào, (mà chính ngay CS cũng đang phải âm thầm trở lại với 2 chữ đó) chứ đâu “Quốc Gia” chỉ có nghĩa là “Quốc Gia VNCH” như ông gọi, và khi “Quốc Gia VNCH” mất đi thì hai chữ “Quốc Gia” cũng mất đi luôn? Tại sao ông lại có thể dị ứng với chữ Quốc Gia đến độ như vậy, trong khi Quốc Gia là truyền thống tốt đẹp nhất cuả dân tộc, là nguồn tự do dân chủ và hạnh phúc của muôn dân. Ông có hậu ý gì? Thiếu khả năng hay thiếu lương thiện?

    2- Bùi Tín Hàm Hồ, Xuyên Tạc.
    Khi đặt bút viết:
    “Cần nhận rõ: 78 triệu / 80 triệu dân ta là trong nước. Ðó mới là khối toàn dân cần tiếp cận” .…
    Ông Bùi Tín đã nói hàm hồ, bừa bãi. Có chỗ nào trong bài LRQ/C nói trái ngược lại điều đó đâu mà Ông ta lại xuyên tạc như vậy? Ông ta lên giọng bảo chúng tôi phải tiếp cận với người dân trong nước mới đúng, còn lo đoàn kết khối Người Việt Tỵ Nạn ở Hải Ngoại là sai, là không cần. Như vậy khác gì bảo chúng tôi cứ để cho bọn nằm vùng và tay sai lũng đoạn, khống chế, các Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn? Hiển nhiên ông lại có hậu ý bất hảo, định lừa Người Việt Quốc Gia.
    Cũng trong phạm vi này, ông Tín còn hàm hồ nói rằng VNCH bị thua là vì thối nát bất lực ... dù Mỹ đã viện trợ gấp 9 lần số Nga xô cho Việt cô.ng. Không thấy ông ta kể đến viện trợ khổng lồ của Tàu cộng và khối đông Âu, chưa kể Trung cộng đã gửi hàng mấy trăm ngàn lính sang giữ nhà cho VC đi xâm lăng miền Nam, và cũng không đếm xỉa đến việc Mỹ đã cắt giảm viện trợ đến nỗi quân đội VNCH không đủ đạn bắn. Ông ta cũng vờ không biết đến sự thất bại ê chề của cuộc “Tổng Công Kích Tổng Khởi Nghĩa” Mậu Thân (1968), trong đó quân xâm lăng CS bị quân VNCH đánh chạy có cờ và bị tiêu diệt gần hết. Và ông ta cũng làm như không biết đến cái lý do chính yếu làm Mỹ phải bỏ Viê.t-Nam và QLVNCH bị thua là chính trị, trong đó phản chiến là yếu tố chính, chứ không phải là QLVNCH yếu kém ....
    Rõ ràng Bùi Tín chỉ nhắm mắt đề cao đám quân xâm lược CS miền Bắc của ông ta, một công cụ của CS quốc tế. Phản Tỉnh, Chống Cộng, mà không đếm xỉa đến sự thật và chỉ mê muội nhai lại luận điệu hàm hồ xuyên tạc của Cộng, chửi lại những người Chống Cộng thuần thành, thì có khác gì lũ giặc Cộng đâu, Bùi Tín Phản Tỉnh ở chỗ nào.

    3- Bùi Tín Ngược Ngạo Xấc Láo. Nhưng ngạc nhiên nhất ở Bùi Tín phải nói đến sự ngược ngạo xấc xược của ông ta.Từ một sự trao đổi riêng tư, đương sự đã vơ đũa cả nắm “cường điệu” nhục mạ cả miền Nam, và dám viết rằng VNCH phải “Xám Hối Sâu Sắc”! Trơ trẽn, dốt nát và ngược ngạo đến thế là cùng! Bùi Tín làm như là bọn VC đang nắm giữ chính nghĩa nên giọng điệu trịch thượng, dám bảo Người Việt Quốc Gia Phải Sám Hối. Hiển nhiên Bùi Tín đã áp dụng đúng đường lối của CS, cướp giật chính nghĩa rồi quay lại bảo những người bảo vệ chính nghĩa là những người có tội!
    Bùi Tín đã đi theo CS tàn phá đất nước, giết hại không biết bao nhiêu dân lành trong suốt cả nửa thế kỷ, để rồi gần đây mới chợt nhận ra là CS bạo tàn quỷ quyệt, là mình sai lầm, khiến phải ly khai chống lại chúng. Ấy vậy mà Bùi Tín lại cả gan bảo những Người Việt Quốc Gia từ nửa thế kỷ nay vẫn liên tục, kiên trì chống lại bọn gian ác tột cùng đó là có tội, Phải “Sám Hối”!
    Chỉ một điểm này thôi cũng thừa chứng tỏ là Bùi Tín không hề Phản Tỉnh. Cái gốc CS của Bùi Tín vẫn còn nguyên đó, và cái giả thuyết Bùi Tín ly khai chỉ vì thuộc phe thất sủng của viên tướng già mạt vận Võ Nguyên Giáp trở thành sự thực. Chống Cộng chỉ là một chiêu bài để kéo cánh giành ăn. Cho nên trước sau Bùi Tín chỉ Chống Cộng giả vờ chứ không hề có chủ trương lật đổ bạo quyền CS. Tất cả chỉ vì một lý do rất giản dị: Hào quang và địa vị của đương sự là từ CS. Nếu nhất đán CS không còn nữa thì đương sự cũng mất hết luôn. Sự thực là như thế. Chẳng có lý tưởng chính nghĩa gì cả.
    Tóm lại con người thật, bộ mặt thật của ông Bùi Tín là:
    -Một, đi theo CS tàn phá đất nước, xâm lăng miền Nam Tự do, giết hại dân lành trong suốt gần nửa thế kỷ;
    -Hai, phản lại và ly khai CS vì bị thất sủng, nên không chống CS mà chỉ chống nhóm cầm quyền độc tài;
    -Ba, phản lại lý tưởng Tự do, vừa lũng đoạn các Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Chống Cộng vừa vận động Người Việt Hải Ngoại Hòa Hợp Hòa Giải với bạo quyền VC để bảo vệ chế độ CS, dưới chiêu bài Dân Chủ Hoá, Đa Nguyên.

    Ðôi Lời Tạm Kết.

    Người Quốc Gia vốn tốt lòng, rộng lượng. Khi còn trong nước, dù biết CS vô cùng thâm độc, chính quyền vẫn có chính sách chiêu hồi, luôn luôn mở rộng vòng tay đón nhận những người lầm lạc trở về với Quốc Gia Dân Tộc. Ra Hải Ngoại, chúng ta cũng vẫn hoan nghênh đón mừng tất cả những Người CS thực tâm Phản Tỉnh, để mọi người cùng đoàn kết đấu tranh cho chính nghĩa Quốc Gia, tìm tự do no ấm cho Dân Tộc.
    Nhưng vấn nạn là ở chỗ: Làm sao phân định được người thực tâm Phản Tỉnh với kẻ Đội Lốt Phản Tỉnh. Khó khăn hơn nữa là không phải là chỉ có Bọn CS Nằm Vùng và Bọn Phản Tỉnh Giả mà còn có cả những Người Quốc Gia Trở Cờ Đón Gió đi theo chúng.
    Trong quá khứ, dù chúng ta đã có cả một chính quyền với đầy đủ an ninh tình báo, mà vẫn có những vụ Vũ Ngọc Nhạ, Huỳnh Văn Trọng, Phạm Ngọc Thảo, Phạm Xuân Ẩn ... với các Phong Trào Hoà Bình, Thành Phần Thứ Ba v.v… thì hiện tại việc đề phòng những vụ Xâm Nhập, Nằm Vùng, Đội Lốt Chống Cộng để đánh phá tập thể Người Việt Tỵ Nạn và để lôi kéo lại những Người Việt Chống Cộng đi theo Cộng Sản, là điều vô cùng khó khăn. Với chiến thuật “Cướp Chính Nghĩa” thật siêu đẳng và được trang bị bằng một “Lương Tri Cộng Sản” thuần thành, chúng đã chứng tỏ vô cùng nguy hiểm, và đã thành công lớn lao.
    Chúng ta ở trong cái thế: Không chấp nhận những người thực tâm Phản Tỉnh thì sẽ là một sai lầm lớn lao, nhưng nếu không cảnh giác cao độ, chấp nhận bừa bãi, thậm chí còn tôn sùng bọn này như những lãnh tụ, thì sẽ bị rơi vào bẫy sập.
    Cho nên theo thiển ý thì chúng ta không còn cách nào khác hơn là: Một mặt vẫn cứ phải chấp nhận những Người Cộng Sản Phản Tỉnh như những Người Chống Cộng quý giá, góp phần đắc lực vào công cuộc giải trừ CS, một mặt phải hết sức tỉnh táo để không bị rơi vào bẫy của Bọn CS và Lũ Phản Tỉnh Gian Tà. Và để đỡ bị lầm lẫn, chúng tôi xin đề nghị hai điểm:
    -Về tiêu chuẩn thực tâm Chống Cộng: Phải là một người có lập trường Chống Cộng trước sau như một, không thể chỉ nhìn vào quá khứ cuả một người để phán định, mà phải nhìn chính yếu vào các hoạt động hiện tại và tương lai của người đó. Quá khứ tốt không bảo đảm hiện tại tốt, và hiện tại tốt không bảo đảm tương lai tốt. Ðối các Phần Tử Nằm Vùng hay Phản Tỉnh Cuội thì điều này rất đúng. Bởi vì chúng phải tỏ ra rất tốt để phỉnh lừa chúng ta, cho đến khi được lệnh không cần phải che dấu nữa.
    -Các thành phần Quốc Gia Chân Chính cần trao đổi tin tức với nhau để dễ nhận ra nhau và tránh bị sai lầm, mắc bẫy bọn xấu, nhất là để cùng nhau có thái độ thích hợp, kịp thời.
    Người viết mong rằng ưu tư này sẽ được đông đảo các Chiến hữu Người Việt Quốc Gia Chân Chính chia xẻ và đóng góp ý kiến, để chúng ta cùng nhau ngăn chặn sự lộng hành của bọn phá hoại, trong giai đoạn rất nguy khốn cho các Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn của tạ.
    Hoàng Đạo Thế Kiệt

    ReplyDelete