Thư Gửi Sinh Viên Học Sinh_06
Ban Biên Tập Báo SVYN
Hãy Cứ Đợi Đấy!
Ngày 20 tháng 8 năm 2009, nhà cầm quyền Hà nội cho ti-vi chiếu cảnh một số anh em dân chủ đã “ăn năn thú tội”. Bên cạnh anh Nguyễn Tiến Trung, anh Trần Huỳnh Duy Thức, ông Trần Anh Kim còn có thêm Luật sư Lê Công Định, người trước đây đã xin “hưởng lượng khoan hồng”. Mục tiêu của lần này ngoài việc đánh đổ uy tín cá nhân của anh em dân chủ nói riêng và Phong trào Dân chủ Việt Nam nói chung, Bộ công an Hà nội còn muốn nhắm vào phía chính giới Hoa Kỳ.
Bản thú tội được anh Nguyễn Tiến Trung, anh Trần Huỳnh Duy Thức và Ông Trần Anh Kim viết ngày 13 tháng 8 năm 2009 nhưng mãi đến ngày 20 mới chính thức phát hình, tức là sau vài ngày khi Nghị sĩ Mỹ Jim Webb có mặt tại Việt Nam. Những lời “buộc” phát biểu của anh Nguyễn Tiến Trung và Luật sư Lê Công Định cho thấy nhóm lãnh đạo an ninh CS thân Bắc Kinh muốn gây ấn tượng trong nội bộ CSVN trước Đại hội đảng 11 là có yếu tố chỉ đạo đòi Dân chủ của “nước ngoài”, và gửi tín hiệu với Mỹ “đừng can thiệp vào nội bộ Việt Nam, đừng đề cập đến vấn đề vi phạm nhân quyền”. Cảnh thú tội cũng nhằm khẳng định là những người này đã công khai nhận tội, vi phạm pháp luật Việt Nam và xin nhà nước khoan hồng. Vì vậy, Mỹ và dư luận quốc tế không còn lý do vững chắc để đặt vấn đề “nhân quyền” với Hà Nội. Không ai tin những anh em này lại thành khẩn “cúi đầu nhận tội”. Tuy nhiên trong cảnh “cá chậu chim lồng”, họ đã phải bước lùi, vừa trái với lý tưởng của họ, vừa đi ngược lại xu hướng của cuộc đấu tranh.
Những hiện tượng “thú tội” của Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức, Trần Anh Kim, luật sư Lê Công Định, nếu có làm dư luận bức xúc và lo lắng cho tương lại Phong trào Dân chủ, thì dư luận cũng cần vững tin vào những kiên cường của số anh chị em dân chủ sắp bị Hà Nội đưa ra xét xử như nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, nhà giáo Vũ Hùng, anh Ngô Quỳnh, anh Phạm Văn Trội, chị Phạm Thanh Nghiên v.v.. hay nhiều người khác đã từng bị Hà Nội tuyên án tù như Linh mục Nguyễn Văn Lý, luật sư Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Đài, Nguyễn Bắc Truyễn, Trần Quốc Hiền, bác sĩ Lê Nguyên Sang, Huỳnh Nguyên Đạo, Trương Minh Đức, Nguyễn Phong, Đoàn Văn Diên, Nguyễn Tấn Hoàng v.v… Hãy nhớ rằng, họ đã và đang bị tù tội lâu nhất, chịu cảnh trấn áp dã man nhứt, nặng nề nhứt, khốc liệt nhứt, nhưng không ai trong số họ đã “cúi đầu nhận tội” hay “xin hưởng lượng khoan hồng”.
Nước Hàn Quốc vừa mất đi một vị anh hùng. Ông cựu Tổng thống Kim Đại Trọng, người đã dũng cảm đấu tranh chống lại chế độ độc tài Phác Chính Hy. Vì là nhà bất đồng chính kiến, ông từng bị chế độ cho công an, đặc vụ ám sát nhiều lần, từng bị tuyên án tử hình. Năm 1973, ngay tại Tokyo, đặc vụ Hàn Quốc đã bắt cóc Kim Đại Trọng đưa ra ngoài biển, chuẩn bị giết và ném xác xuống biển phi tang. Khi được mật báo, ông Don Gregg, trùm tình báo CIA tại Hàn Quốc đã quyết định phải khẩn cứu. Ông đã cho máy bay trực thăng bay vòng vòng trên chiếc tàu đang giam Kim Đại Trọng, làm to chuyện nhằm áp lực chính phủ quân phiệt. Nhờ sự can thiệp quyết liệt của Don Gregg, Phác Chính Hy đã miễn cưởng tha mạng của họ Kim.
Nhờ lòng can đãm và quyết liệt đấu tranh đến cùng, vì sự nghiệp Dân chủ và Tự do cho Hàn Quốc của Kim Đại Trọng, chế độ độc tài Phác Chính Hy đã phải sụp đổ. Nếu họ Phác giết Kim Đại Trọng, hay họ Kim “đầu hàng” chế độ độc tài, lịch sử đấu tranh Dân chủ của Hàn Quốc đã đi về đâu? Nhân dân Hàn Quốc đã cử lễ quốc táng cho Kim Đại Trọng và gương đấu tranh chống độc tài của ông xứng đáng cho Nhân dân Việt Nam cảm phục và học hỏi. Kim Đại Trọng có thể không làm nên “lịch sử” cho Hàn Quốc, nhưng “lịch sử” đấu tranh lật đổ chế độ độc tài Phác Chính Hy thì không thể thiếu vai trò của Kim Đại Trọng.
Chúng ta không đòi hỏi luật sư Lê Công Định, anh Nguyễn Tiến Trung, anh Trần Huỳnh Duy Thức, ông Trần Anh Kim v.v…phải làm anh hùng. Không ai quyết định số phận của họ bằng chính họ. Cuộc đấu tranh vì Dân chủ cho Việt Nam vô cùng cam go, ngoài chế độ độc tài, toàn trị, còn phải liên tục tự đấu tranh trong chính chúng ta. Đây là cuộc đấu tranh tự nguyện, họ đã tự nguyện hy sinh, dấn thân và tự nguyện lùi bước, cho dù bị ép buộc, thì cuộc đấu tranh Dân chủ này không vì vậy mà gãy đổ, thoái trào. Hãy cứ đợi đấy bạn ạ, vì thời gian sẽ trả lời.
Lịch sử rất sòng phẳng, những kẻ có tội sẽ phải ra toà, hoặc toà án công luận hoặc toà án công lý. Hiện nay, kẻ có tội trước công luận không phải những anh em dân chủ bị ép “cúi đầu nhận tội” mà chính là nhà nước độc tài CSVN. Hãy cứ vững tin vào tương lai, vì đảng CSVN sẽ có ngày phải đối diện trước toà án công lý.
Ban Biên Tập Báo SVYN
Ngày 25 tháng 8 năm 2009
Điện thư: baosinhvienyeunuoc@gmail.com
http://baosinhvienyeunuoc.blogspot.com/